“Bổn vương đáp ứng.” Bốn chữ này, tất cả mọi người đều nghe được
rành mạch.
Thanh âm từng hồi từng hồi phiêu đãng trong đại điện, tiếng ti trúc lúc
này đã bị đình chỉ, chậm chạp lác đác.
Ba ba ba, tiếng vỗ tay vang lên, Sử Minh Phi nói với Tịch Mân Sầm:
“Hy vọng ngài nói được làm được, trẫm đối với Hoàng muội cực kỳ trân
trọng, nếu nàng có một ngày không muốn đi theo ngươi, trẫm lại đích thân
tới Phong Yến quốc rước nàng về.”
Lời này lại nâng địa vị của công chúa lên một bậc, từ xưa đến nay, phàm
là công chúa gả ra ngoài, không mấy quốc gia sẽ tiếp tục coi trọng. Nhưng
Sử Minh Phi này lại nguyện ý tự mình đưa đón, có thể thấy được vị công
chúa này có bao nhiêu sủng ái.
Nếu liên hôn lần này có thể thành công, đối với Phong Yến quốc hay
Nam Trụ quốc đếu cực kỳ có lợi. Điều làm các đại thần giật mình là, Cửu
Vương gia lại đáp ứng điều kiện này.
“Cửu Hoàng đệ, đệ vừa nói cái gì? Trẫm không đồng ý!” Tịch Khánh
Lân tức giận phất long bào, một chưởng chụp lấy tay nắm hình rồng. thật là
hồ nháo, hôm qua hắn mới nói muốn cùng tiểu quận chúa thành hôn. Mới
đảo mắt, hôm nay lại đáp ứng yêu cầu vô lý của Sử Minh Phi.
hắn muốn đẩy tiểu quận chúa đi nơi nào?
Lý công công cũng giận đến đỏ mặt, khí huyết không thuận, không
ngừng vỗ ngực thuận khí.
“Hoàng thượng, Cửu Vương gia cùng công chúa liên hôn đối với hai
nước đều có lợi ích rất lớn. Nếu Cửu Vương gia đã đáp ứng, chúng ta vì sao
không tiếp tục?” Thượng thư đại nhân dẫn đầu bước ra, đứng phía trước
quần thần.