DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 32

Tiểu Lâu chưa bao giờ cho người ngoài bước vào, mỗi ngày đến thời

gian ăn cơm, vương phủ sẽ phái một con chim bồ câu trắng tới thông báo.
Chim bồ câu trắng dừng ở trên cửa sổ, thầm thì kêu lên mấy tiếng, giống
như là nhắc nhở bọn họ nên ăn cơm, liền bay lên trời xanh.

"Thay y phục đi, đợi lát nữa đi ra ngoài ăn trưa." Tịch Mân Sầm cầm lên

y phục đưa cho Mạn Duẫn.

Cư xử quan tâm tỉ mỉ đối với người khác như vậy, Tịch Mân Sầm vẫn là

lần đầu tiên. Chu Phi quay đầu nhìn một cái, lúc chạm đến ánh mắt băng
hàn của Vương Gia thì nhanh chóng cúi đầu bước nhanh đi ra ngoài.

Ở trong ấn tượng của Chu Phi, Vương Gia vẫn luôn là người vô tình,

điển hình là lúc tiên hoàng qua đời, Vương Gia một chút cũng không có
biểu hiện gì khác thường. trên mặt băng hàn, càng không có một chút xíu
biến hóa.

Nếu không phải đối phương chỉ là một đứa trẻ tám tuổi, Chu Phi nhất

định sẽ nghi ngờ có phải Vương Gia bị hạ cổ hay không, nếu không Vương
Gia làm sao sẽ vô duyên vô cớ đối với một người tốt như vậy? Cho dù là
hoàng thượng, là tam hoàng huynh cùng cha cùng mẹ với Vương Gia,
Vương Gia cũng không có quan tâm tới mức như thế!

Ở trong ngực Tịch Mân Sầm động mấy cái, Mạn Duẫn thấy hắn còn

chưa có ý buông tay, quay đầu nhìn hắn, "Nếu ngài vẫn không buông tay,
tôi làm sao thay quần áo?"

Nghe vậy, Tịch Mân Sầm không khỏi buông tay ra. Tiểu nữ hài này mặc

dù gầy giống như sói đói, nhưng ôm vào trong ngực, có một loại thoải mái
không nói ra được. Tịch Mân Sầm từ trước đến giờ là một tùy tâm, trong
lòng nghĩ cái gì, sẽ làm cái đó. Đặc biệt là đối thứ mà mình thích, cho tới
bây giờ cũng sẽ không buông tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.