DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 347

Tịch Mân Sầm nổi lên ý xấu, chạm ngón tay vào trán nàng, “Rất nóng,

Duẫn nhi phát sốt đấy à?”

“không có.” Mạn Duẫn trả lời theo bản năng, phản ứng rất mau, gần như

bật thốt ra trong nháy mắt.

Nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng của Mạn Duẫn, trong lòng Tịch Mân Sầm

càng ngứa, hận không thể giấu biến tiểu nhân nhi này đi để không cho bất
cứ kẻ nào khác nhìn thấy được nữa.

Áo khoác từng món một bỏ xuống, khuôn ngực rắn chắc của Tịch Mân

Sầm từ từ lộ ra trước mặt Mạn Duẫn, bả vai ngang rộng tạo một cảm giác
an toàn khó nói nên lời.

Dần dần tiểu nhân nhi dừng hẳn động tác, Tịch Mân Sầm không hề có ý

định bỏ qua cho nàng dễ dàng như vậy, tiếp tục làm khó: “Duẫn nhi, quần
còn chưa có cởi đó. Nếu không nhanh lên thì nước sẽ lạnh.”

Thân mình bé con run rẩy thấy rõ, ánh mắt ngập nước ngẩng lên nhìn

Tịch Mân Sầm, ấm ấm ức ức nói: “Phụ vương...”

Dáng vẻ như cô dâu nhỏ đang bị bắt nạt của Mạn Duẫn lúc này suýt nữa

thì khiến cho Tịch Mân Sầm cầm giữ không được.

Cố ý quay mặt sang một bên không nhìn, nói: “Duẫn nhi muốn làm

người không trọng chữ tín sao?”

Từng chữ từng chữ như từng hòn đá chèn vào trong lòng Mạn Duẫn,

Mạn Duẫn khẽ cắn môi. Chỉ cởi y phục thôi mà, chẳng lẽ còn khó hơn so
với giết người?

Hai tay vươn ra nắm lấy quần của Tịch Mân Sầm, kéo xuống. không kịp

nhắm mắt, quái vật khổng lồ trong khố của phụ vương đã lộ ngay trước mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.