DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 349

“Chẳng phải Duẫn nhi rất thích viên dạ minh châu này đó sao? Ngươi

hầu hạ phụ vương rất thoải mái, nên vật này liền thuộc về ngươi.” Đẩy hạt
châu đến trước mặt Mạn Duẫn, khóe miệng Tịch Mân Sầm phiếm nụ cười
nhàn nhạt.

Mặt Mạn Duẫn đỏ lên, ý phụ vương là muốn lấy viên Dạ Minh Châu

này làm thù lao đưa cho nàng sao?

Hình như gần đây phụ vương tươi cười ngày càng nhiều thì phải.

Tựa như núi băng từ từ tan chảy, cỏ xanh trồi lên xanh non một vùng.

Phụ vương càng cười càng thấy là người dễ dàng thân cận.

Mạn Duẫn tận tâm làm hết sức mọi việc, cẩn thận hầu hạ Tịch Mân Sầm

suốt cả một ngày, bưng trà rót nước, mài mực thay quần áo, làm hết mọi
chuyện mà tỳ nữ nên làm, mệt đến cả cánh tay cùi chỏ đều lười nâng lên.

Ánh nắng mặt trời tại Nam Trụ khá đầy đủ, đắm chìm trong sự ấm áp

mà ánh mặt trời đem lại, cả thể xác và tinh thần đều muốn thả lỏng.

Trong đình, trên giường êm có hai người đang nằm ngủ. Mạn Duẫn vùi

cả người ở khuỷu tay Tịch Mân Sầm, đôi mắt nhìn cảnh đẹp rực rỡ bao
quanh bốn phương tám hướng. Trong ngự hoa viên hoa tươi luôn nở suốt
bốn mùa, mỗi một mùa đều có một loài hoa đặc sắc riêng.

Thí dụ như mùa đông, phần lớn đóa hoa đều màu trắng. Phóng mắt nhìn

quanh đều trắng nõn một khoảnh tựa như đang đứng trong một vùng tuyết
trắng, còn có thể cảm thụ được ý thơ trong tuyết.

Sử Minh Phi bên kia còn chưa có động tĩnh thì Mạn Duẫn bên này cũng

vui vẻ rỗi rảnh. Dù sao người phải gấp gáp không phải là bọn họ mà là Sử
Minh Phi, về phần hung thủ sau màn là kẻ nào thì một ngày nào đó cũng sẽ
phải hiện thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.