DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 361

khuôn mặt nhỏ nhắn hiện vẻ khổ sở rõ ràng như vậy mà. Chu Dương vỗ đầu
một cái, bước nhanh lên chặn trước mặt Mạn Duẫn, nói: “Tiểu Quận Chúa,
có phải Tư Mã Triều khi dễ người hay không? Ta đi đánh hắn giúp người
nhé.” Chu Dương nói gió chính là gió, nói mưa chính là mưa, lập tức xắn
tay áo quay về hướng ngược lại, chuẩn bị tìm Tư Mã Triều tính sổ.

Lại cái kiểu xưng hô này! Mạn Duẫn quát: “không cho phép gọi ta là

Tiểu Quận Chúa!” Rồi sải bước chạy về phía trước.

không cho phép gọi Tiểu Quận Chúa? Vậy gọi là cái gì? Thấy Tiểu

Quận Chúa sắp chạy ra khỏi tầm mắt của hắn, Chu Dương lập tức đuổi
theo.

Hoàng hôn buông xuống, tửu lâu tửu điếm đều đã đốt lên đèn lồng, chợ

đêm ở Kiền thành có thêm một vẻ hấp dẫn khác, đầu đường bày đủ các loại
thức ăn vặt muôn hình muôn vẻ.

Điềm Uy cung, một bàn cao lương mỹ vị đã lạnh thấu. Tịch Mân Sầm

mặt lạnh nghiêm nghị dựa vào ghế, ngoài cửa vẫn không hề thấy xuất hiện
bóng dáng nhỏ bé kia.

Canh không còn bay lên khí nóng nữa mà lạnh lẽo đến đóng màng,

“Vương Gia, có muốn đổi bữa tối khác hay không?” một phòng toàn cung
nữ thái giám yên lặng cúi đầu, chỉ có Chu Phi dám lên tiếng hỏi.

Vương Gia đã ngồi như vậy cả một canh giờ rồi! không biết Chu Dương

với Tiểu Quận Chúa rốt cuộc đi đâu mà giờ này còn chưa trở lại nhỉ.

Đỉnh đầu toát đầy mồ hôi lạnh, trong lòng Chu Phi không nhịn được rủa

Chu Dương vài câu.

“không cần, đem toàn bộ xuống đi.” Thu hồi ánh mắt, Tịch Mân Sầm

quét qua một bàn mỹ vị, trong lòng có một suy đoán mơ hồ, “Xuất cung,
tìm Quận chúa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.