DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 362

một chiếc đèn giấy nhỏ phiêu đãng trên mặt hồ, sóng nước gợn lăn tăn

bắt ánh đèn lấp lánh. Mạn Duẫn ngồi xổm trên bờ, ôm hai chân, nhìn từng
chiếc từng chiếc thuyền dập dềnh qua lại trên mặt hồ mà ngẩn người.

Chu Dương dựa lưng vào một gốc liễu, hai tay khoanh trước ngực, một

nhánh liễu rủ xuống bên cạnh, hai mắt nhìn chằm chằm cô bé con bên hồ.
Chỗ này người qua lại rộn ràng, sợ Tiểu Quận Chúa bị người chen lấn mà
xô ngã vào trong nước nên hễ có người đến cách Tiểu Quận Chúa một mét
là Chu Dương liền lấy mắt trừng người ta một cách đầy hung thần ác sát.
Người qua đường sợ tới mức đều phải vòng tránh lối khác mà đi.

không trở về hoàng cung, ngồi ngẩn người ở chỗ này làm cái gì?

Mạn Duẫn không phát hiện hành động ngây thơ của tên Chu Dương nào

đó, toàn bộ suy nghĩ lúc này đầy mơ mơ hồ hồ, trong đầu lần lượt hiện ra
những hình ảnh ngọt ngào khi nàng sống cùng phụ vương.

Nhưng nàng nghĩ mãi không ra, mình không phải là đứa nhỏ ruột thịt

của hắn, tại sao phụ vương lại đối xử yêu thương chiều chuộng với mình
như vậy?

thật vất vả mới tìm được một bến cảng, nhưng rồi nó cũng không thuộc

về mình. Mạn Duẫn không biết mình thuộc về nơi nào, mà nơi nào mới thật
sự là của mình, nếu như phụ vương không cần mình, vậy nàng nên làm thế
nào bây giờ? Phủi phủi tay áo, lặng lẽ tiêu sái không màng tất cả mà rời đi
như một đám mây vô định sao?

Mạn Duẫn không làm được như vậy, tất cả cảm tình của nàng đều đặt ở

trên người phụ vương, nàng không thu hồi về được.

Gió bên hồ ào ào lay động. Hôm nay Mạn Duẫn ra cửa không mang theo

áo choàng, thân mình ngồi bên hồ lúc này run lẩy bẩy, ngọn cờ xí treo cao
trên thuyền đón gió bay phần phật cũng giống như trong lòng của Mạn
Duẫn lúc này đang dao động dữ dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.