DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 439

Trước kia đã từng thua một lần, lần này, hắn nhất định phải trả lại một

ván, nếu không thì thật có lỗi với những sắp xếp tính toán hắn khổ tâm mấy
năm nay! Nhưng về mặt võ công, cho dù hắn có khổ luyện thêm mười năm
nữa cũng sợ là không địch lại nổi Cửu vương gia. Nhưng mà... hắn đã sớm
có tính toán khác!

không phải ngươi chết, chính là ta mất mạng! Nỗi thống khổ mà Cửu

vương gia gây cho hắn mấy năm nay, hắn muốn nhất nhất đòi lại từng chút
một.

Tuy nhiên, hiện tại quan trọng nhất vẫn là mau chóng trốn khỏi nơi này,

nếu không kế hoạch phía sau sẽ bị phó mặc, chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Nhìn ra Sử Lương Sanh muốn rút lui có trật tự, Tịch Mân Sầm lạnh lùng

cười, “Tiên hoàng Nam Trụ vẫn sợ cụp đuôi như xưa nay đấy à, trong lòng
biết sẽ thất bại, bèn học theo con rùa mà thụt đầu vào mai giả chết đó sao.”

Tịch Mân Sầm thường ít thích nói chuyện, mà hễ vừa mở miệng thì y

như rằng có thể khiến người ta tức hộc máu mà chết. Nếu như đây là Sử
Lương Sanh của một vài năm trước, nói không chừng sẽ trúng phép khích
tướng của hắn. Nhưng nay... hắn đã không còn là trẻ tuổi nông nổi như xưa,
nên những lời này toàn như gió thổi qua tai.

Trong lòng đang nghĩ xem làm thế nào để thoát thân, khóe mắt bỗng

nhìn thấy bốn người đang từ xa xa chạy tới.

Tịch Mân Sầm có vẻ vô cùng thương yêu bảo bối tiểu Quận chúa này a!

Ngươi bất nhân, thì ta bất nghĩa.

“Quay về!” Tịch Mân Sầm vừa liếc mắt thấy Mạn Duẫn, liền phân tâm.

Sử Lương Sanh định bổ đao nhằm về phía Mạn Duẫn, nhưng Tịch Mân

Sầm nhanh hơn, quất một cỗ khí mạnh từ trong lòng bàn tay ra, cường ép
hắn quay lại trong vòng chiến đấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.