DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 468

“Ngươi cười cái gì?”

Trong bóng tối u ám, một giọng nói trung niên lãnh khốc vang lên.

Mạn Duẫn nhận ra được ngay, thanh âm này đúng là của Sử Lương

Sanh.

“Ta cười là cười, mưu kế người khác đã từng dùng qua, sao ngươi lại

ngu ngốc đến nỗi dùng nó lần thứ hai vậy.” Nhớ tới đối phương dù gì cũng
là thân sinh phụ thân của nàng, giọng điệu của Mạn Duẫn bất tri bất giác có
vài phần kính trọng.

Trong bóng tối dày đặc xòe bàn tay trước mặt cũng không thấy, Mạn

Duẫn có thể nghe thấy hắn xiết chặt nắm đấm đến xương kêu răng rắc.

“Tiểu Quận chúa nhanh mồm nhanh miệng thật, không hổ là đứa nhỏ

của Cửu vương gia, phương thức đả kích người khác cũng giống nhau như
đúc.” Đối phương cố nén không nổi giận mà mắc câu khiêu khích của Mạn
Duẫn, nghiến răng nghiến lợi nói.

Sử Lương Sanh lẳng lặng nhìn chăm chú vào dung mạo của Mạn Duẫn,

bởi ánh mắt của nàng bị che đi nên hình dáng nét mặt càng giống với nữ
nhân kia.

Nhớ lại biết bao nhiêu hồi ức ngọt ngào tốt đẹp giữa hai người lúc xưa,

đường cong trên mặt Sử Lương Sanh bỗng trở nên nhu hòa.

“Chỉ cần Cửu vương gia phối hợp với yêu cầu của ta, ta sẽ không

thương tổn ngươi.” Sử Lương Sanh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạn
Duẫn, cũng cảm thấy không nỡ lòng hại một đứa nhỏ tương tự với nàng đến
thế.

Mạn Duẫn cũng đã sớm đoán được người này không có lòng tốt gì, nên

khi hắn nói ra lời này thì trong lòng nàng quýnh quáng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.