DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 466

Chu Dương đứng đối diện đã lảo đảo đứng không vững, phát hiện không

thích hợp, hắn liền rút kiếm ra nhưng rồi lại loảng xoảng đánh rơi trên mặt
đất.

“Điểm tâm bị kê đơn.” Vừa phun ra được vài từ này, Chu Dương liền

choáng váng té lăn trên mặt đất.

Mạn Duẫn ăn rất ít, nhưng dù sao đầu óc cũng bắt đầu trở nên đặc sệt

như hồ nhão, khí lực toàn thân cao thấp giống như bị rút tuột đi khỏi người.
Ghé vào trên bàn, đem hết toàn lực cũng chỉ có thể nâng được mí mắt.

Bị người ám toán!

Thanh âm cười duyên của nữ tử từ xa xa không ngừng truyền đến, một

cặp tiếng bước chân thật nhỏ chậm rãi tới gần.

“Lần này các ngươi còn không thua trong tay ta ư.” Thanh âm yêu kiều

thanh thúy như chim hoàng oanh đang hót.

Mạn Duẫn chậm rãi nâng mí mắt đang nặng dần lên, nữ nhân kia mặc

một tà áo xanh lục thướt tha, đúng là cô nàng Liễu Oanh mà mấy ngày
trước đây không ngừng quỵ lụy lạy lục năn nỉ xin được ở lại bên người Phụ
Vương.

Liễu Oanh vỗ vỗ tay, nhưng khi thấy Mạn Duẫn vẫn còn thanh tỉnh thì

thật kinh ngạc, “Rất cảnh giác nha, dính phải mê hồn tán thế mà lại còn có
thể mở to mắt kìa.” Nàng ta nhẹ nhàng bưng điểm tâm lên đặt trên tay nhìn
ngó thưởng thức.

Mạn Duẫn đã sớm đoán được nữ nhân này tuyệt đối không đơn giản

chút nào, nhưng cũng không ngờ nàng ta thế nhưng có thể ra vào Hoàng
cung như vào chốn không người thế này. Nàng nhíu nhíu mày muốn đứng
lên, nhưng dù có cố gắng dùng hết sức lực cũng không cử động nổi một
ngón tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.