DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 471

chung kia, nụ cười đó có ý nghĩa là gì.

Cảm xúc của Sử Lương Sanh lập tức bị kích động lên đến đỉnh điểm,

Mạn Duẫn có thể nghe thấy những câu mắng đầy phẫn nộ của hắn.

Đột nhiên, hắn tóm lấy cổ Mạn Duẫn, cảnh cáo: “Đừng có dùng cái từ

‘mồi chài’ này dùng trên người nàng, nếu không ta sẽ lập tức giết chết
ngươi!”

Mạn Duẫn mỉm cười, người này đã bị nàng hoàn toàn chọc giận nha.

“Chẳng lẽ không đúng?” Mạn Duẫn không hề sợ chết, tiếp tục hỏi.

Bàn tay to đang tóm lấy cổ nàng rõ ràng nắm chặt lại. không khí giống

như bị người ta ngắt đi khiến Mạn Duẫn há miệng thở dốc, khuôn mặt nhỏ
nhắn bị nghẹn đến mức đỏ bừng.

Nàng bình tĩnh nhìn về hướng Sử Lương Sanh, nàng dám cá, hắn không

dám giết nàng! Trước khi Phụ Vương tới đây, bản thân nàng nhất định an
toàn.

Lực đạo trên cổ từ từ giảm dần. Mạn Duẫn dồn dập thở, cố gắng hít thở

không khí đầy quý trọng vào đầy phổi.

“Đừng nghĩ là ta không dám giết ngươi!” Sử Lương Sanh giật miếng vải

đen che mắt Mạn Duẫn ra, mắt đối mắt với nàng.

Nhờ đó, Mạn Duẫn mới đánh giá rõ ràng được tình cảnh của mình hiện

tại. Nơi này là một phòng nhỏ, không có bất kỳ trang bị gì, bốn phía chỉ có
vách tường trơn láng đến ngay cả cửa sổ cũng không có. Vách tường màu
đen, Mạn Duẫn nheo mắt nhìn kỹ, hiển nhiên là được làm bằng sắt đen
(huyền thiết). Sợ là ngay cả móng vuốt của tiểu mạo ngao cũng không thể
đào xuyên qua được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.