DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 519

không, sẽ không có chuyện Phụ Vương không để lại một lý do gì mà mang
theo đoàn người quay về Phong Yến quốc, ném mỗi mình nàng ở lại đây.

Các cung nữ vừa thấy Mạn Duẫn hỏi đến việc này liền toàn bộ ngậm

chặt miệng, tình nguyện chọc giận tiểu Quận chúa đánh họ chứ nhất quyết
thủ khẩu như bình. (* thủ khẩu như bình: bưng kín miệng bình)

Sau ngày đó, hễ cung nữ thái giám nào mà ngước lên nhìn thấy Mạn

Duẫn thì đều chọn đi đường vòng, dường như rất sợ nàng sẽ túm họ lại hỏi
về chuyện này.

Ngẫu nhiên vài cung nữ hay thái giám không dám nói thì Mạn Duẫn còn

có thể lý giải được, nhưng nhiều người như vậy mà tất cả đều ngậm chặt
miệng thì hiển nhiên là có vấn đề nghiêm trọng. Mạn Duẫn dần dần không
hỏi nữa, dù sao có hỏi cũng không thể hỏi ra nguyên cớ.

Mặt trời mọc rồi lại lặn, thời gian thấm thoát trôi qua cực nhanh. Xuân

đi rồi xuân về, chớp mắt mà bảy năm đã trôi qua.

Những năm gần đây, Sử Minh Phi không cho phép nàng ra cung, nhưng

trong Hoàng cung lại không hề hạn chế tự do của nàng. đã trải qua vô số sự
việc như vậy, hiểu được nhược điểm của mình, Mạn Duẫn yêu cầu Sử Minh
Phi thỉnh người dạy cho nàng võ công. Sử Minh Phi cũng đáp ứng.

Nhưng không may, bởi vì căn cơ của Mạn Duẫn không tốt, chỉ có thể

học tập được một ít võ công đơn giản. Mạn Duẫn cũng không có năng
khiếu luyện võ, tu vi võ công khẳng định không thể nào bằng đám người Sử
Minh Phi, nhưng nếu chỉ dùng để bảo vệ mạng sống thì cũng đủ rồi.

Hết Cuốn 1: Dưỡng Nữ Thành Phi - Nam Trụ Quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.