DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 543

Tịch Mân Sầm vẫn không trả lời, chỉ hỏi: “Duẫn nhi còn nhớ năm đó

trên đường đi sứ Nam Trụ quốc, chúng ta đã từng gặp một đám thích khách
không?”

Vô diện (không mặt) thích khách? Lúc ấy, Phụ Vương cũng đã từng nói,

đám thích khách này không phải là do Nam Trụ phái ra, mà là... Phong Yến
quốc. Chẳng lẽ điều này có liên quan đến việc Phụ Vương muốn thành hôn?
Mạn Duẫn cảm thấy Phụ Vương đang đánh trống lảng, đấm đấm vào ngực
hắn.

Mạn Duẫn ngoảnh mặt sang một bên, giọng hờn dỗi buồn bực: “Nhớ

chứ.”

Thấy bé con thật sự tức giận, Tịch Mân Sầm càng ôm chặt cơ thể của

nàng. “Năm đó Phụ Vương hồi Phong Yến là vì xử lý việc này. Nhưng kẻ
giật dây sau màn ẩn quá sâu, bảy năm qua, ta cùng hoàng huynh vẫn không
thể bắt được hắn. Nhưng chúng ta lại lấy được một tin tức, Duẫn Thái úy là
người của đối phương, cho nên... muốn xuống tay thì phải bắt đầu từ Duẫn
Thái úy.”

Đây cũng là nguyên nhân mà Tịch Mân Sầm không muốn Mạn Duẫn trở

về vào lúc này, bởi đã chắc chắn kẻ giấu mặt sẽ nhanh chóng bị câu ra.

Mạn Duẫn trở về vào lúc này rất nguy hiểm.

“Phụ Vương, Duẫn nhi không hề là một con chim non mới ra ràng nữa,

ta có thể bảo hộ chính mình.” Mạn Duẫn kiên định nhìn hắn.

Nghe Phụ Vương nói vài câu như vậy, Mạn Duẫn đã biết việc hắn cưới

Duẫn Linh Chỉ là có mục đích sâu xa. Trong lòng nàng lập tức trở nên dễ
chịu hơn, hé ra một nụ cười, dùng tay đâm đâm vào ngực Phụ Vương, “Cái
câu Phụ Vương nói trước khi đi là có ý gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.