DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 593

chu đáo, nếu có chút sơ xuất nào thì sẽ hỏi tội bọn họ. Tất cả cung nữ đều
lập tức vâng vâng dạ dạ: “Nô tì tuân mệnh.”

Mạn Duẫn ở Nam Trụ mấy năm qua đã có thói quen tự lo cho cuộc sống

của chính mình. Sau khi tắm rửa xong liền chui vào ổ chăn, nhắm mắt ngủ.
Đêm đen yên tĩnh vô cùng, thậm chí có thể nghe thấy tiếng côn trùng râm
ran. Bầu trời tối đen mờ mịt, chỉ có một vành trăng khuyết treo trên đỉnh
đâu chiếu ánh sáng bàng bạc vào ngọn núi giả trong cung.

Hôm sau, trời còn chưa sáng, sương mù giăng đầy làm trời đất trở nên

mơ hồ, ngoài cửa phòng đã vang lên một giọng nói the thé. Mạn Duẫn xoa
xoa đôi mắt còn mông lung vì ngái ngủ rồi liếc ra nhìn sắc trời ngoài cửa
sổ, nhủ bụng, giờ này chắc cùng lắm là đầu canh năm thôi nhỉ?

“Tiểu Quận chúa, thỉnh rời giường. đã đến giờ đi Thái Phó viện.” Ngoài

cửa, tiểu thái giám cứ bám riết không tha mà kêu gọi.

Mạn Duẫn vẫn có thói quen ngủ nướng, hôm nay bị đánh thức sớm thế

này thì tâm trạng vô cùng khó chịu. Nếu không cách một tấm cửa thì có khi
Mạn Duẫn đã dùng gối đầu đánh tên tiểu thái giám kia rồi không chừng.
Nhưng rồi Mạn Duẫn sực nghĩ, nếu đã tiến cung rồi thì nàng phải sống
trong này cho tốt, bởi nhất cử nhất động của nàng nhất định sẽ được Hoàng
bá bá báo cho Phụ Vương.

“Vào đi.” Mạn Duẫn mặc xong quần áo, hướng ra cửa trước hô một

tiếng.

Tiểu thái giám mừng phát khóc, hắn đã kêu nửa buổi rồi mà giờ trong

phòng mới đánh tiếng.

“Tiểu Quận chúa, chúng ta phải nhanh lên. Phu tử Thái Phó viện không

thích nhất là có người đến muộn, nếu chúng ta đi muộn chắc chắn sẽ bị
phạt.” Tiểu thái giám này được Lý công công điều riêng lại đây hầu hạ Mạn
Duẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.