DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 705

Lời này được nói ra một cách vô cùng uyển chuyển, lại cực kỳ có sức

thuyết phục. Suy nghĩ vì dân chúng cái gì, tất cả chẳng qua là Duẫn Thái úy
bịa ra để giật dây Phụ Vương mà thôi. Dưới sự thống trị của Hoàng bá bá,
cuộc sống của dân chúng Phong Yến dễ chịu thoải mái biết bao nhiêu.

“Quân chính là quân, thần chính là thần, nhạc phụ, chúng ta không thể

thay đổi.” Tịch Mân Sầm vẫn lạnh như băng, nhưng Mạn Duẫn lại có thể
nghe ra được vẻ không cam lòng bên trong. không thể không nói, cho dù
Phụ Vương giả vờ, hành động cũng cực kỳ như thật.

“Ngươi chẳng lẽ cứ thế cam tâm không chịu thay đổi? Theo lão phu biết,

năm đó bổn ý của tiên hoàng là hạ chỉ phong ngươi làm Hoàng Đế!” Duẫn
Thái úy vì kích động mà hít thở gấp gáp, cố nhịn đau mà đưa tay đấm ngực
tiếc hận.

Tịch Mân Sầm giả vờ khiếp sợ nhìn Duẫn Thái úy, hỏi: “Lời này có ý

gì?”

Duẫn Thái úy thở dài một tiếng, lắc đầu ra vẻ bất mãn thay Tịch Mân

Sầm, “Lão thần lăn lộn vài thập niên trong triều đình, khi tiên hoàng qua
đời vốn định phong ngươi làm Hoàng Thượng, nhưng không biết ngày hôm
đó Tịch Khánh Lân dùng biện pháp gì mà lại có thể thay đổi chủ ý của
Hoàng Thượng giữa chừng.”

Giờ khắc này, Duẫn Thái úy ngay cả kêu ‘Hoàng Thượng’ cũng không

kêu mà gọi thẳng tục danh Tịch Khánh Lân, quyết tâm muốn khuyên Phụ
Vương tạo phản cho bằng được.

“Đó là thật chứ?” Cái bát trong tay Tịch Mân Sầm ‘choang’ một tiếng

vỡ tan.

Duẫn Thái úy thấy Cửu vương gia tức giận thì biết lời nói vừa rồi của

mình đã có tác dụng, “Việc này còn có thể giả sao? Nhiều lão thần đều
biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.