DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 87

Chuyện của kiếp trước, Mạn Duẫn không thể tùy ý nói ra khỏi miệng.

Nếu như nói ra, người khác sẽ coi nàng như yêu quái đốt sống chết tươi.

đang cầm sách, Mạn Duẫn bắt đầu xem tỉ mỉ. Từ lịch sử, đến tập tục, sau

đó là địa lý. Trong thư phòng hết một buổi sáng, sách trước mắt Mạn Duẫn,
đổi một quyển, lại một quyển.

Mí mắt nặng nề, vô cùng mệt mỏi.

"Chu Dương, đi thôi. Hôm nay chỉ xem bấy nhiêu là đủ." Mạn Duẫn

khép lại sách vở.

Chu Dương đã sớm đợi đến buồn ngủ, tay chống cằm, đang ngủ. Bị Mạn

Duẫn hô một tiếng, tay vừa trợt, cằm liền hướng thư án mà hôn lên.

Che lại cằm đau, Chu Dương đuổi theo Mạn Duẫn đã đi ra cửa.

Đá cuội trải thành đường nhỏ, có mấy phần đập vào chân. Ven đường

từng chùm núi giả cùng vườn hoa, lá thu xào xạc bay bay, phủ kín cả con
đường Thỉnh thoảng mấy gia đinh, đang cầm chổi dọn dẹp.

Mạn Duẫn đi rất chậm, khi đi ngang qua đại sảnh thì liền nghe được từ

Tiền viện truyền đến thanh âm nhao nhao ầm ĩ. Tự nhận là phụ vương vừa
đi, nàng có nghĩa vụ coi sóc nhà cửa. một bước quay đầu, Mạn Duẫn đi về
phía cửa chính. Cửa chính Vương phủ, mấy hộ vệ cầm trong tay trường côn
đang cản trở, tựa hồ không để cho cái gì tiến vào.

Trong đó truyền tới một thanh âm quen thuộc, chính là Văn trạng

nguyên buổi sáng bị Mạn Duẫn chọc tức bỏ đi.

"Bọn gia nhân các ngươi dám làm càng, quá lớn mật rồi. không thấy Lý

công công tới sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.