Đừng nhìn Phụ Vương hiện tại oai phong thoải mái như thế mà lầm,
ngày còn bé nói không chừng hắn cũng đã từng trải qua rất nhiều cuộc đấu
tranh sinh tử mới có được địa vị hiện nay.
Nhưng cái chính là Mạn Duẫn vẫn không nghĩ ra, Tịch Kỳ Nhiễm vốn
đã là Hoàng tử xuất sắc nhất, vì sao lại phải tìm nàng đến giúp? Nếu xét về
thân thế thì nàng chẳng qua chỉ là một vị tiểu Quận chúa mà thôi.
“Chuyện này, trừ ngươi ra, ai cũng không làm được. Phụ Hoàng tuy là
Vua của Phong Yến quốc, nhưng mỗi thời điểm cần ra một quyết định trọng
đại thì đều thương lượng với Cửu Hoàng thúc. Nếu nói Phong Yến quốc có
một Vua cai trị thiên hạ còn không bằng nói có hai Vua cùng tồn tại.” Tịch
Kỳ Nhiễm nói năng khúc chiết, khí độ trên người tỏa ra cực kỳ giống Phụ
Hoàng của hắn.
Những lời này Mạn Duẫn đã được nghe nói từ lâu, “Tình huống hiện tại
đã không còn giống như dĩ vãng. Triều đình đã phân hóa thành hai cực, điện
hạ không biết sao? Tới tìm bản Quận chúa xin giúp cũng tựa như tặng cơ
mật cho kẻ địch vậy.”
Mạn Duẫn nhắc nhở, sau đó chờ hắn trả lời.
Tịch Kỳ Nhiễm không hề lộ vẻ kinh ngạc, như vậy rất rõ ràng là trước
khi tìm đến Mạn Duẫn thì hắn đã lo lắng mọi công việc một cách chu toàn.
“Ở mặt ngoài thì ba đào mãnh liệt, chẳng qua chỉ là ám độ Trần Thương
thôi. Tiểu Quận chúa, bản điện không tin ngươi lại không hiểu sự thật là thế
nào. Bản điện lăn lộn trong cung mười mấy năm, vài sự việc này nọ vẫn có
thể nhìn ra một ít manh mối. Bản điện không biết Phụ Hoàng cùng Cửu
Hoàng thúc làm như vậy là vì cái gì, nhưng bản điện biết... bọn họ đang
diễn trò.”
Phụ Hoàng là người thế nào, Tịch Kỳ Nhiễm cực kỳ hiểu. Vì bảo trụ
ngôi vị Hoàng Đế mà trở mặt với Cửu Hoàng thúc Phụ Hoàng nhất định sẽ