ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 153

A Tài rất đau đầu ngồi ở vị trí gần cửa sổ của một tửu lâu.

“Nơi này có người sao?” Một giọng nam vang lên.

A Tài nâng cằm nhìn ngoài cửa sổ, không thèm để ý, “Không có.” Đối

phương trực tiếp ngồi xuống.

“Gần đây khỏe chứ?”

Nghe được câu hỏi, lúc này A Tài mới quay sang, a? “… Cũng khỏe.”

Sao lại là y.

“Khách quan muốn dùng gì?” Tiểu nhị một bên hỏi Triển Cảnh Nham.

“Ngươi ăn cái gì?” Triển Cảnh Nham hỏi A Tài.

“…. Thịt bò.” A Tài đáp.

“Giống thế.” Triển Cảnh Nham nói, nhớ tới vừa rồi thấy A Tài cau

mày, “Có việc gì sao?”

“Ngạch, không có gì.” A Tài gãi gãi đầu, sao y biết hắn có việc?

“Vừa rồi thấy ngươi cau mày.” Như là biết rõ ý nghĩ trong lòng A Tài,

“Nói nghe một chút.” Triển Cảnh Nham nói.

A Tài nhìn y, thấy đối phương biểu hiện bộ dáng ta nguyện ý lắng

nghe. “Ngạch, ta muốn tìm tiên sinh dạy Thổ Đậu viết chữ, nhưng với tình
huống bây giờ của Thổ Đậu, không thích hợp tìm tiên sinh bình thường.”
Đối với A Tài, hiện tại Triển Cảnh Nham tựa như một bằng hữu thích hợp
để thổ lộ tâm sự, lúc thích hợp, y xuất hiện, hắn rất tự nhiên đem vấn đề nói
cho y biết. Nói xong, hắn cũng cảm thấy kỳ quái, rõ ràng mới gặp mặt hai
lần, lại giống như quen biết đã lâu.

“Nếu ngươi không chê, ta có thể giúp.” Triển Cảnh Nham nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.