ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 228

“Thiếu gia.” Đóng cửa lại, Tiểu Oánh nói, “Hết thảy đều trong kế

hoạch.”

Người nọ nhẹ gật đầu, “Trước mắt ngươi đã bại lộ, ở trong khách ***

không được ra ngoài, có việc ta sẽ truyền tin cho ngươi, tiền thuê phòng ta
đã thanh toán một tháng, ngươi phải nhẫn nại một tháng nữa.” Người nọ
kéo tay Tiểu Oánh, nói.

“Vâng, Tiểu Oánh biết rõ. Đừng nói là một tháng, dù thiếu gia bảo

Tiểu Oánh đợi ở đây cả đời, Tiểu Oánh cũng không một câu oán hận, chỉ
cần có thể giúp được thiếu gia.” Nước mắt liên tục rơi trên mặt Tiểu Oánh,
nàng nhìn nam nhân trước mắt, người mua nàng, cứu nàng, khiến nàng yêu.

“Ân, trễ nhất một tháng nữa ta tới đón ngươi, đến lúc đó kế hoạch

hoàn thành, chúng ta có thể cao chạy xa bay.” Người nọ nói.

Tiểu Oánh cảm động gật đầu.

——————————-

Lại nói, tú bà Trương mụ mụ của Lệ Xuân viện mang theo một đám hạ

nhân, đầu tiên tìm Tiểu Oánh ở tiền viện và hậu viện, phát hiện nàng đã
trốn đi, Trương mụ mụ thịnh nộ, “Trong viện của ta mới chết một người,
nghỉ ngơi vài ngày, nên không xem quy củ ra gì phải không, để cho người
ta chạy trốn, lần này là Tiểu nha đầu, lần sau có phải là đến cô nương trong
nội viện.” Lời tú bà là nói với hộ viện, nhưng cũng nói cho cả người trong
nội viện nghe.

“Tranh thủ thời gian bắt người về cho ta, sống phải thấy người, chết

phải thấy xác.” Trương mụ mụ ra lệnh một tiếng, hạ nhân trong nội viện
chia nhau đi tìm, lục lọi hai bên đường, khiến cho người đi đường oán giận.
Nhưng đối phương người đông thế mạnh, cũng chỉ dám nhỏ giọng chửi bới
hai câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.