Cao Hành sờ sờ chân, thấy A Tài nổi giận, cười nói, “Ha ha, không có
việc gì, không có việc gì, tiếp tục ăn, tiếp tục ăn.”
Theo Thổ Đậu thấy, Cao Hành mắc “Bệnh không nhẹ”, lặng lẽ đẩy
nhanh tốc độ ăn cơm, “Ta ăn no.” Thổ Đậu buông chén.
“Ân, lát nữa ngươi ở nhà hảo hảo học tập. Sư phụ cùng Cao Hành thúc
thúc về muộn, ngoại trừ Nghiêm tiên sinh, không được tùy tiện cho người
lạ vào tiểu viện, biết không?” A Tài dặn dò.
“Ân.” Thổ Đậu gật đầu.
“Nếu trưa sư phụ không trở lại nấu cơm, ngươi ăn chút điểm tâm lót
bụng trước, buổi tối sư phụ trở về nấu cơm cho ngươi.”
“Ân.” Thổ Đậu lại gật đầu.
“Nghiêm tiên sinh đến đây, ngươi chính là chủ nhân trong nhà, hảo
hảo tiếp đãi biết không?”
“Ân.”
“Ngươi không cần dông dài đến thế a, đâu phải xuất môn vài ngày
không trở lại.” Thấy A Tài dặn dò, Cao Hành thật nghe không vào nữa.
A Tài không để ý tới, tiếp tục nói với Thổ Đậu. “Không được chạm
vào bếp lò trong nhà bếp, nếu như Nghiêm tiên sinh muốn uống trà, ngươi
bảo y vất vả tự nấu nước, biết không?”
“…. Ân.” Thổ Đậu chần chừ một chút, không phải nên hảo hảo tiếp
đãi Nghiêm tiên sinh sao, như thế nào lại bảo tiên sinh tự mình nấu nước
uống trà? Nhưng thấy sư phụ đang đợi mình đáp lời, cuối cùng nó vẫn gật
đầu.
Dặn dò hết việc, A Tài nói, “Đi thôi.” Lúc này hai người mới ra cửa.