ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 247

“Ta giúp ngươi ghi chép.” Cao Vấn cầm lấy giấy bút.

A Tài gật đầu, lấy từ “Thùng dụng cụ” ra một bộ bao tay tự chế bằng

vải trắng, mang lên, sau đó vuốt thi thể: “Thân thể người chết hoàn toàn
cứng ngắc, tử vong ước chừng năm sáu canh giờ.”

Nhìn từ phần cổ xuống, “Bộ ngực…. Xác nhận bị lợi khí (vũ khí sắc

bén) mở ra, vết đao phi thường lưu loát, hai dọc một ngang, đầu đuôi đụng
vào nhau hiện lên chữ ‘Khẩu’ thiếu đáy (Chữ ‘khẩu’ trong tiếng trung là
口). Da thịt xung quanh miệng vết thương xoắn lại, có vết máu, xác nhận bị
cắt trước khi chết, sau đó bị người xé mở đến nỗi nội tạng lộ ra ngoài….
Đây cũng là nguyên nhân hắn chết.”

“Nếu như lúc sống bị mổ bụng, sao không ai nghe được tiếng hét?”

Cao Vấn kỳ quái hỏi.

A Tài mở miệng người chết, cau mày nói, “Đầu lưỡi đã bị cắt. Muốn

hét cũng hét không được, sao người khác có thể nghe thấy.”

A Tài cẩn thận nhấc lên da thịt bị rũ xuống của người chết, đem ruột

nhét vào trong bụng, tối thiểu làm cho người chết nhìn bình thường một
chút. A Tài móc ra kim may vá, khâu lại đơn giản, “Di, hình như trên mặt
có chữ viết.” A Tài xoa xoa vết máu trên bụng, hiện ra chữ “Tội” được
khắc bằng lợi khí.

Cao Vấn và A Tài nhìn nhau, không khỏi phỏng đoán, “Báo thù?”

A Tài nhìn bốn phía, cúi đầu tìm kiếm, “Di?”

“Sao vậy? Ngươi đang tìm cái gì?” Cao Vấn cũng cúi đầu nhìn.

“Đầu lưỡi a, Sao đầu lưỡi của Hà đại nhân không thấy ở đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.