ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 252

A Tài gãi gãi đầu, “Đâu có….. Ta đi xem Cao Hành và Thổ Đậu

trước.” Đợi Thôi đại nhân gật đầu, hắn ra khỏi phòng.

Chỉ nghe sau lưng, Hà Khiêm nói, “Nếu Thôi đại nhân được người

này giúp đỡ, ta chắc chắn Thôi đại nhân sớm ngày bắt được hung thủ.”

Thôi đại nhân khách khí nói, “Nhất định, nhất định.”

A Tài ra khỏi tiểu viện, thấy Cao Hành và Thổ Đậu ngồi trên giả sơn,

vẻ mặt suy yếu.

“Các ngươi vẫn khỏe chứ?” A Tài cười hỏi.

Hai người cùng lắc đầu, “Đây là lần đầu tiên ta thấy ruột của một

người, còn có những thứ kia…..”. Cao Hành nhớ tới đã cảm thấy buồn nôn.

“Ta cũng vậy.” Thổ Đậu nhăn mũi nói.

A Tài ngồi xuống cạnh Thổ Đậu, “Đây là công việc của ngỗ tác, các

ngươi phải thích ứng. Thi thể là căn cứ đáng tin cậy nhất, bọn họ sẽ không
gạt người. Các ngươi càng hiểu rõ thi thể, càng thấy rõ những đau đớn của
người chết, có đôi khi ngươi sẽ thương tiếc, những thống khổ, bất đắc dĩ,
tuyệt vọng mà người kia trải qua trước khi chết, đều khiến ngươi không thở
nổi. Cái này sẽ thúc đẩy các ngươi muốn giúp bọn họ bắt được hung thủ.
Bây giờ các ngươi mới gặp phải phản ứng sinh lý, từ từ còn có thể gặp
phản ứng tinh thần.” Nói xong, A Tài nhớ tới lúc mình vừa bắt đầu làm
pháp y, nhìn thấy ngửi thấy những thứ kia, hắn cũng choáng váng buồn
nôn, nhưng không biết từ lúc nào, đã quen với… Mùi vị của tử vong.

Cao Hành và Thổ Đậu nhìn hắn, trong bốn con mắt đều hiện lên dấu

chấm hỏi.

A Tài quay đầu nhìn bọn họ, “Ha ha, về sau các ngươi sẽ hiểu, chậm

rãi thích ứng a. Kỳ thật các ngươi có thể nghĩ những thứ kia là ruột heo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.