ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 251

“Trước chỉ có ta vào, ta nhìn thấy xảy ra chuyện, đứng tại cửa phòng

trông coi không dám cho bất kì ai tiến đến.”

“Ân, khó trách hiện trường không bị phá hư.” Cao Vấn nói.

Lúc này A Tài lại bị một vũng máu trước thư trác hấp dẫn, ngồi xổm

người xuống nghiên cứu.

“Phát hiện gì sao?” Cao Vấn tiến lên hỏi.

“Ngươi xem, theo dấu máu này, xác nhận cách vị trí nhỏ giọt không

quá bốn tấc, theo suy đoán của ta, hẳn là hung thủ cầm hung khí đứng ở
chỗ này, máu theo hung khí nhỏ xuống. Xem ra hung khí có lưỡi dài, tỷ
như đao kiếm khoảng mười tấc ….”

“Cái này…. Sao ngươi biết ?” Hà Khiêm hoài nghi hỏi.

A Tài đứng dậy đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy nghiên mực, mài mực,

sau đó dùng bút lông chấm vào, “Nước mực cũng như máu, vị trí càng cao
thì điểm mực càng nhỏ, sau đó dần dần tản rộng ra, giống như vậy….” A
Tài đưa bút lông đến độ cao trước ngực, đầu bút hướng xuống, một giọt
mực từ từ nhỏ xuống, quả nhiên như lời A Tài nói, điểm mực nhỏ, dần dần
tản ra rất rộng, “Nếu như ở vị trí thấp, thì khác biệt, giống như vậy….” A
Tài ngồi xổm xuống, đem đầu bút lông cách mặt đất bốn tấc, mực nước từ
từ nhỏ xuống, lần này điểm mực lớn, tản ra rất nhỏ.

Hà Thuận tiến lên so sánh, sợ hãi than, “Quả nhiên như vậy.”

“Cho nên căn cứ vào chiều dài cánh tay của người bình thường, vết

máu nhỏ từ vị trí cách mặt đất bốn tấc, hẳn là dùng một hung khí dài ước
chừng mười tấc.” A Tài nói.

Tất cả mọi người gật đầu, “Ngỗ tác đại nhân, quả nhiên danh bất hư

truyền.” Hà Thuận tán dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.