ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 317

hiện người chết, ngươi lại quên, thân phận của ngươi lúc đó nên lưu lại dấu
chân.”

“Thì ra là thế…. ” Hà Thuận cúi đầu nhìn mặt đất, thì thào nói, “Khi

đó ta đẩy cửa ra, trực tiếp hô to lão gia bị giết, căn bản không tiến vào, chỉ
sợ có gì sơ hở….. Không thể ngờ được vì ta cẩn thận quá mức mà lộ ra
chân tướng.” Nói đến đây, Hà Thuận ngẩng đầu nhìn A Tài, “A….. Ta đã
xem thường ngươi.”

“Không ngờ ngươi thật sự là Dung Phong.” Cao Vấn nói.

“Các ngươi biết?” Hà Thuận, không đúng, phải nói là Dung Phong,

nghe được thì trong lòng cả kinh, hắn không ngờ, ngay cả thân phận thực
của hắn bọn họ cũng đã biết.

“Vừa mới bắt đầu cũng chỉ hoài nghi. Đầu tiên là cái chết của Dung cô

nương, sau đó không lâu, tâm trạng của Hà đại nhân và Vương đại nhân đột
nhiên nặng nề. Mà Hà đại nhân là chủ thẩm của án mất trộm ngân lượng
triều đình, Vương đại nhân từng là thượng cấp của Dung đại nhân. Cho nên
không khó đoán ra, chuyện này có liên quan đến án mất trộm ngân lượng
triều đình. Hơn nữa chúng ta xem qua danh sách chém đầu của Dung gia,
không có tên của ngươi. Là trước ngày hành hình ngươi đột nhiên kích
động đập đầu vào tường mà chết, cho nên chúng ta suy đoán ngươi chưa
chết. Nếu ngươi đã trở lại, mọi việc xảy ra đều dễ lý giải.” A Tài giải thích,
“Căn cứ vào những lời ngươi nói lúc nãy, Dung cô nương là do ngươi sai
sử nha hoàn Tiểu Oánh trộn lẫn lá trúc đào vào trà cho nàng uống, chỉ là,
chuyện bản thân Dung cô nương tự nguyện chịu chết nằm ngoài dự đoán
của chúng ta.”

“Ha ha…. Không thể ngờ được, khi ta còn đang đắc ý về mưu kế của

mình, thì đã sớm trở thành cá chậu chim ***g trong mắt người khác. Nhất
cử nhất động đều dưới tầm mắt của các ngươi.” Dung Phong cười nói,
trong nụ cười tràn đầy tự giễu và bi ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.