ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 375

“Ngươi ngồi đây nhìn cái gì?” Hết công vụ, Cao Hành trở về thì thấy

Thổ Đậu đang ngồi ngây ngốc.

“Khi nào sư phụ trở về?” Trước kia án tử lớn thế nào cũng không đi

hẳn mấy ngày, hiện tại, đã bốn ngày nó không thấy sư phụ, tiên sinh cũng
trở về nhà. Đương nhiên những điều này là do Cao Hành nói cho nó biết.

“Ngạch… Ngươi biết , hiện tại sư phụ ngươi là ‘Thiên hạ đệ nhất

thông minh’, cho nên được một số đại quan mượn đến phá án, xong việc sẽ
trở lại.” Nếu hắn biết rõ khi nào A Tài có thể trở về thì tốt rồi, mỗi ngày
hắn đều phải dùng những lời này nói dối an ủi Thổ Đậu, nó vừa dưỡng
được khuôn mặt tròn tròn, mấy ngày nay lại gầy đi.

“Sư phụ đã thu ta làm đồ đệ, vì sao có án tử lại không mang ta theo?”

Có phải sư phụ cảm thấy nó quá ngốc, cho nên, cho nên tức giận bỏ đi….
Nghĩ đi nghĩ lại, Thổ Đậu đỏ hốc mắt.

“Ngươi, ngươi đừng khóc a…. ” Nước mắt rơi cũng quá nhanh.

“Có phải sư phụ không quan tâm ta nữa?” Thổ Đậu ngẩng khuôn mặt

nhỏ nhắn, hai mắt chứa đầy nước, đáng thương hỏi.

“Đương nhiên không phải, sư phụ ngươi phải đi phá án, chỉ cần án tử

kết thúc, sư phụ ngươi lập tức trở lại.” Cao Hành chỉ có thể đề cao âm
lượng “Khai thông” cho Thổ Đậu.

Nhưng Thổ Đậu bị “Vứt bỏ” vẫn khăng khăng với ý nghĩ của mình,

nước mắt lan tràn.

“Ngươi, ngươi đừng khóc… ” Cao Hành cầm ống tay áo xoa xoa cho

nó, nhưng nước mắt vẫn tiếp tục chảy ra.

Cuối cùng hắn chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Thổ Đậu, để nó vùi đầu bên

hông hắn [Một người ngồi một người đứng, đương nhiên chỉ có thể đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.