“Các ngươi đang nói cái gì?” Cao Hành khóa chặt lông mày, “Vì sao
mỗi lần đều thần thần bí bí không cho ta biết rõ.” Đối với điểm này, hắn phi
thường bất mãn.
“Không có gì.” Hai người trăm miệng một lời.
“Không có gì? Tưởng ta là Thổ Đậu sao?” Dễ lừa gạt như vậy.
“Ta là Thổ Đậu.” Thổ Đậu rất tự giác bảo vệ ‘Danh tự’ của mình.
“Ta chưa nói ngươi không phải, ý của ta là, bọn họ cho rằng ta dễ lừa
gạt như ngươi……”
“Ta không dễ lừa gạt!” Thổ Đậu cũng rất bất mãn, giống như nó ngu
ngốc vậy, sư phụ nói nó không ngu ngốc.
“Ta chỉ nói cách khác mà thôi……”
“Ta không dễ lừa gạt!” Thổ Đậu lặp lại.
“Ta không nói ngươi……”
Lúc hai người ‘Tranh chấp không ngớt’ thì, “Tiếp theo có tính toán gì
không?” Cao Vấn hỏi.
“Ngạch…… Hai ngày nữa ta mang Thổ Đậu rời đi……” Vừa nghĩ tới
phải ly khai nơi ở có cảm giác gia đình này, A Tài có chút không muốn.
“A…… Tiểu viện này luôn dành cho ngươi .” Vạn nhất ngày nào
đó…… Hy vọng hắn biết rõ nơi này vĩnh viễn hoan nghênh hắn.
Chẳng lẽ đây là ‘Nhà mẹ đẻ’ mọi người thường nói. A Tài cười gật
đầu, “Ân.”
“Ta giúp ngươi xin nghỉ ở nha môn.”