DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH
DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH
Nam Phong Ca
Nam Phong Ca
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 61
Chương 61
Tín Vân Thâm cả ngày cứ chạy đến căn nhà nhỏ khiến Sớ Phi Dương lo
lắng người trong giáo sẽ sớm chú ý, nhưng hiện giờ dù hắn có nói gì cậu
cũng không nghe, nên hắn phải bất đắc dĩ mà mặc kệ cậu.
Sở Phi Dương nhìn thấy, khi Cao Phóng đối mặt với Tín Vân Thâm
luôn có chút bất đắc dĩ cùng mỏi mệt, ánh mắt không che lấp được sự đau
xót nhưng trên mặt vẫn cố nở nụ cười ôn hòa. Tín Vân Thâm lại lộ vẻ trẻ
con như trước, ánh mắt vô tội, bộ dáng ngây thơ như không biết gì. Nhưng
đôi lúc, cậu lại biểu hiện tựa hồ như mình biết rõ mọi chuyện. Sở Phi
Dương cũng không hiểu hết suy nghĩ của vị tiểu sư đệ này.
Quân Thư Ảnh nhờ có Cao Phóng chăm sóc cẩn thận mà khí sắc đã tốt
hơn rất nhiều. Tín Vân Thâm vẫn sợ y như trước, như cậu vẫn nói, Quân
Thư Ảnh lộ vẻ là một người độc ác. Sở Phi Dương nhìn Quân Thư Ảnh lại
chỉ muốn đến hôn y một hơi, không biết là do mắt của hắn có vấn đề hay là
do Tín Vân Thâm không có thiện ý với y.
Nhiều ngày như vậy bình yên trôi qua. Một ngày tháng tám, gió thu chợt
nổi, thổi tan nắng nóng mùa hè. Qua hai tháng, tính cách Quân Thư Ảnh
vẫn như Quân Thư Ảnh ngày trước. Sở Phi Dương nghĩ có lẽ hắn nên phế
võ công của Quân Thư Ảnh, đưa y đến một đảo hoang, kêu trời trời không
thấu, kêu đất đất không nghe. Chỉ có một người duy nhất sống cùng với y
là hắn, Sở Phi Dương.
Gần đến ngày mười lăm tháng tám, Sở Phi Dương chợt nghĩ muốn
mang chút bánh trung thu nhân quả hạch đến – tuy rằng biết chắc Quân
Thư Ảnh sẽ lộ ra vẻ mặt khinh thường. Sở Phi Dương vẫn như trước mang