DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 683

HIỂU TINH CÔ TỰ

HIỂU TINH CÔ TỰ

Nam Phong Ca

Nam Phong Ca

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 7

Chương 7

Đến tối, bầu trời nổi lên một trận đại tuyết, những bông tuyết nhẹ và

trắng như lông ngỗng bay lả tả rơi xuống viện tử, Tiểu Thạch Đầu níu
khung cửa, hưng phấn kêu to, nói thế nào cũng không chịu đi.

Sở Phi Dương không kiên nhẫn, hắc nghiêm mặt đe dọa Tiểu Thạch

Đầu, muốn đưa bé vào phòng ngủ. Tiểu Thạch Đầu như cũ víu cửa không
chịu buông tay, nói gì cũng không nguyện ý chịu ngoan ngoãn đi ngủ.

“Ngươi làm gì vậy? Sắc trời còn sớm, cứ để con nán lại thêm lát nữa đi,

đừng lo.” Quân Thư Ảnh ngồi trên chiếc ghế lớn, đang cầm sách xem, thấy
thế nói.

“Ngươi không lo, ta lo.” Sở Phi Dương nói như đinh đóng cột, nói xong

xách Tiểu Thạch Đầu lên, mặc kệ bé đang cố vươn tay về phía Quân Thư
Ảnh không muốn thuận theo, kêu la ầm ỹ. Sở Phi Dương vỗ vỗ lưng bé,
tiếp tục đi về hướng phòng ngủ.

Tiểu Thạch Đầu thấy Quân Thư Ảnh chỉ lắc lắc đầu, vẫn chăm chăm

nhìn cuốn sách trên tay, không quan tâm đến mình, ngay lập tức ủ rũ,
không vui bám vào người Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương đặt Tiểu Thạch Đầu lên giường, hai ba nhát lột xuống hết

xiêm y, kéo chăn đắp cho bé con. Tiểu Thạch Đầu quệt miệng ủy khuất
không nhìn hắn, Sở Phi Dương buồn cười điểm điểm chóp mũi bé: “Xú tiểu
tử, hảo hảo ngủ đi.” Nói xong, tắt nến, đến thư phòng tìm Quân Thư Ảnh.

Quân Thư Ảnh đang cầm sách xem mê mẩn, bên tai chợt nghe thấy hai

tiếng huýt sáo, ngẩng đầu nhìn thì thấy Sở Phi Dương dựa vào cửa, tự tiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.