DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1100

Sở Phi Dương tự nhiên hiểu được ý tứ trong đó, hắn gật gật đầu, giống

như lẩm bẩm: “Thì ra ngươi là thê tử của ta. Trước kia ta cư nhiên lại thú
một nam nhân làm thê tử, hành động kinh hãi thế tục đó so với ta bây giờ
quả không kém.” Trong lời nói có chút tự đắc.

“Ngươi nói đủ chưa?!” Quân Thư Ảnh cả giận mắng, “Ngươi hiện tại đã

hiểu rõ rồi chứ! Sở Phi Dương, ngươi, nếu bây giờ còn muốn giết ta, ta
không còn gì để nói.”

Sở Phi Dương đáp: “Không, như thế nào được. Ta cho tới bây giờ

không hề muốn giết ngươi. Ta nhìn thấy nước mắt của ngươi, thì nơi này
đau đớn như muốn nứt ra.” Sở Phi Dương nhìn Quân Thư Ảnh, lấy tay chỉ
chỉ vị trí trái tim chính mình, thái độ bình thản, không có sự thân thiết,
không hề tán tỉnh, cứ như vậy đem lời tâm tình nói ra.

“…..” Quân Thư Ảnh nhất thời cũng không biết phải trả lời như thế nào,

vẫn chăm chú nhìn thẳng vào cặp mắt thâm thúy xa lạ kia, rồi như thấy
được quang mang quen thuộc thuở nào.

Sở Phi Dương nghĩ nghĩ, tiếc nuối thở dài: “Không hoàn hảo ở chỗ, nam

nhân không thể sinh con.”

Quân Thư Ảnh biết Sở Phi Dương từ trước tới nay thích tiểu hài tử, chỉ

là hắn chưa từng đề cập đến mà thôi, tựa hồ sợ làm cho Quân Thư Ảnh hiểu
lầm. Nhưng hai người tương giao tám năm, Quân Thư Ảnh không thể
không nhìn ra tâm tư đó của hắn. Không ngờ Sở Phi Dương lúc này lại
thẳng thắn nói ra sở thích của mình.

“Ai nói không thể?!” Quân Thư Ảnh cắn chặt răng, phản bác, “Trong

nhà chúng ta trên dưới có hai nhi tử. Tên của bọn nó là Sở Kì cùng Sở Lân,
đều là do đích thân ngươi đặt. Phi Dương, ngươi có gia có tử, chẳng lẽ phải
vứt bỏ hết thảy, để thực hiện mộng đẹp mọc cánh thành tiên?! Đi lạm sát
những người vô tội?! Ngươi nếu còn nhớ rõ nửa phần, ngươi cũng biết, cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.