DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1098

Quân Thư Ảnh khó chịu trừng mắt liếc hắn một cái, đáp:Ngươi cùng ta

là – làm bạn cả đời.”

Sở Phi Dương nghểnh mặt, sờ sờ cằm, lại nhìn về phía Quân Thư Ảnh,

đôi mắt thâm thúy so với lúc trước còn tinh ranh hơn vài phần cao thấp
đánh giá: “Ngươi là đệ đệ của ta? Huynh trưởng? Cũng không giống.Cho
dù ngươi có quan hệ gì với ta, cũng không còn ý nghĩa nữa.”

“Không phải!” Quân Thư Ảnh có chút tức giận, thấy thái độ hết thảy

đều không sao cả của hắn càng khiến y thêm oán phẫn.

Sở Phi Dương nhìn khuôn mặt vì giận dữ mà tái nhợt đi của Quân Thư

Ảnh, khinh thường hừ một tiếng: “Ngươi nếu không đưa ra được lý do đủ
để thuyết phục ta, không giải thích được nội tâm xao động của ta, ta liền
giết ngươi.”

Từ “giết” trong miệng Sở Phi Dương vừa thoát ra, thân hình Quân Thư

Ảnh nhoáng lên một cái, tựa hồ phải chịu đả kích rất lớn. Sở Phi Dương
nhìn y, chỉ cảm thấy trong cặp mắt trợn tròn cũng đang nhìn hắn kia, dần
dần ngập tràn sự đau lòng cùng ủy khuất.

Chẳng qua chỉ là một câu nói mà thôi, sao lại đến mức này?! Sở Phi

Dương đối diện với ánh mắt ẩn nhẫn bi thương của y, cảm giác khó hiểu
trong lòng càng dày đặc thêm, hắn không kiên nhẫn hít thở thật sâu, rồi đi
hai bước, rốt cuộc bực bội mà đưa tay đánh vào vách động, chấn động lan
ra khiến đá vụn từ trên đỉnh rơi xuống. Quân Thư Ảnh cũng không né
tránh, vẫn đứng yên nhìn hắn, mấy viên đá nện trên vai y, sau đó lăn đến
dưới chân Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương cúi đầu nhìn hòn đá nhỏ vài lần, trong lòng vốn mất bình

tĩnh bỗng nhiên lửa giận dấy lên hừng hực, tựa hồ những cục đá kia mang
theo bao nhiêu tội lỗi không thể tha thứ. Hắn nâng một cánh tay rồi vung
lên thật mạnh, một cỗ cường lực như gió biển đem toàn bộ đất đá chướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.