DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1112

thấm ướt cả hai tay.

Sở Phi Dương một chút một chút hôn lên đôi môi thoáng sưng đỏ của

Quân Thư Ảnh, động tác trên tay lại càng lúc càng nhanh, đến tận khi Quân
Thư Ảnh kiềm chế không được ngửa ra cái cổ thon dài yếu ớt, trong yết
hầu phát ra vài tiếng khàn khàn trầm thấp, Sở Phi Dương cảm thấy lòng
bàn tay nóng lên, trên quần áo cũng dính vài điểm bạch trọc.

Hắn trầm thấp cười một tiếng, tiến qua tiếp tục hôn lên bờ môi vì thất

thần mà khẽ nhếch của Quân Thư Ảnh, thì thào nói: “Ngươi thật đẹp, sao
ngươi lại đẹp như vậy…..ta nên làm cái gì bây giờ….ta phải làm thế nào
mới có thể hoàn toàn giữ lấy ngươi. Ta thật muốn đem ngươi ăn vào
bụng…..”

Bàn tay đặt trên hạ thân Quân Thư Ảnh của Sở Phi Dương dính dầy

dịch thể ẩm ướt lại tiếp tục vuốt ve, chậm rãi lần mò về phía sau, ấn vào địa
phương vẫn ẩn mật kia, cực kì nhẹ nhàng nhu lộng. Sở Phi Dương chỉ cảm
thấy máu toàn thân dồn xuống hạ thân, gắng gượng đến mức sắp nổ tung
ra.

Lúc ngón tay thứ nhất tham tiến vào, Sở Phi Dương lại nghe thấy bên

tai một tiếng hít không khí, mang chút nghẹn ngào không dễ phát hiện, hắn
dựa vào sắc trời mờ mờ tỉ mỉ nhìn khuôn mặt hơi hơi ướt mồ hôi của Quân
Thư Ảnh, trên mặt y chính là một mảnh trắng không chút huyết sắc, chỉ
riêng hai phiến môi bị mình chà đạp đến đỏ thắm xinh đẹp. Quân Thư Ảnh
nghiêng mặt sang bên phải, đôi mày nhíu chặt tỏ rõ đang cực kì nhẫn nại,
một dòng nước mắt nhàn nhạt kéo dài tới tận cái cằm nhọn gầy bóng loáng,
giống như một chiếc châm nhỏ, đâm vào trái tim Sở Phi Dương. Không có
đau đớn mãnh liệt, nhưng lại vẫn cứ khó chịu.

“Vì sao khóc? Vì sao phải khóc? Ta sẽ đối xử ôn nhu với ngươi…. Thư

Ảnh….” Sở Phi Dương vươn tay đưa mặt y chuyển về hướng mình, dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.