DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1114

một nửa chiếc lưng trần chụi, chỉ hận không thể đem người trước mặt nhu
tiến vào trong thân thể.

Hơi thở của Quân Thư Ảnh dần dần trở nên nặng nề, hai tay lại từ từ

vòng quanh bên hông Sở Phi Dương. Hai mắt vốn đang khép hờ của y đột
nhiên trợn lên, đôi con ngươi sáng như ánh sao khiến Sở Phi Dương trầm
mê hơi hơi thất thần, đến tận lúc cảm nhận được nội lực trong thân thể
mạnh mẽ dồn về phía hai đại huyệt mà đi, giống như bị người ta liên tục
hút ra phía ngoài.

Sở Phi Dương mạnh mẽ nắm lấy cổ Quân Thư Ảnh, trừng lớn hai mắt

nhìn y. Quân Thư Ảnh cũng nhìn lại hắn, cắn chặt hàm răng, nhưnghai tay
vẫn niêm trụ trên đại huyệt của hắn, chịu đựng một thân nội tức va chạm,
mạnh mẽ háp thu nội lực bá đạo đến cực điểm kia.

“Ngươi có thể giết ta bây giờ, ta sẽ không đánh trả. Ngươi đẩy ta ra, ta

cũng sẽ bị trọng thương. Muốn đánh hay giết ta, với ngươi cũng chỉ là một
việc dễ dàng.” Quân Thư Ảnh khiêu khích Sở Phi Dương sắc mặt xanh mét
cười cười, liếm liếm môi rồi lại nói: “Nhưng mà, Phi Dương, ngươi nỡ
sao?”

“Quân Thư Ảnh, ngươi buông tay, bây giờ còn kịp….” Từ yết hầu Sở

Phi Dương phát ra thanh âm khàn khàn, sắc mặt âm trầm nhìn Quân Thư
Ảnh.

“Sở Phi Dương, ngươi muốn thượng ta? Vậy ngươi liền biến trở về Sở

Phi Dương ban đầu đi, ta nhất định….cho ngươi hảo hảo tận hứng.” Quân
Thư Ảnh tà tà cười, đôi mi khẽ nhíu lộ ra sự khó chịu khi va chạm với nội
lực của Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương bóp lấy chiếc cổ không chút bố trí phòng vệ của Quân

Thư Ảnh xiết lại, nhưng thuỷ chung không thể tàn nhẫn hạ lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.