DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1339

trĩu, muốn giữ chặt Quân Thư Ảnh nhưng hai tay vô lực buông thõng
xuống.

Cỗ choáng váng này tới quá nhanh, Sở Phi Dương vẫn cố gắng duy trì

thanh tỉnh nhưng vô pháp khống chế cơn buồn ngủ đang kéo tới. Giữa tầm
mắt mơ hồ lưu lại một hình ảnh cuối cùng, chính là bóng lưngQuân Thư
Ảnh chậm rãi ly khai, từ cổ tay trắng muốt của y tiểu xà trắng như tuyết kia
theo cánh tay trườn lên bả vai, ghé vào lỗ tai y tê tê le lưỡi…

Một giọt nước mưa rơi xuống trán, Sở Phi Dương thần trí hỗn độn đã

khôi phục lại, hắn mở ra hai mắt, từ trên mặt đất nhảy dựng lên. Bên người
đâu còn bóng dáng Quân Thư Ảnh.

Sở Phi Dương hung hăng đem thủ lĩnh Thủy Bảo ra tra khảo, mũi kiếm

sắc bén dí sát vào cổ của gã, vạch ra một vệt dài mảnh, tiên huyết chậm rãi
rỉ ra đỏ thẫm.

“Nói! Băng xà kia rốt cuộc có cái gì cổ quái?! Thư Ảnh đi đâu?!” Sở

Phi Dương hai mắt đỏ ngàu cả giận quát, giống như mất đi cả lý trí lẫn ôn
nhu, toàn thân sát ý lạnh lùng khiến cho thủ lĩnh kia cả người phát run,
ngay cả đám người xung quanh muốn tiến lên can ngăn cũng bị sự cường
đại này uy hiếp phải đứng yên tại chỗ.

Bọn chúng cả đời sống ở nơi chướng lệ (bệnh do nhiễm phải chướng

khí) ngăn cách với thế giới bên ngoài, cũng xem như chưa từng tiếp xúc với
ngoại nhân, đều là ẩn náu phía sau những kỳ môn trận pháp có chút xảo
diệu, chưa từng bị bạo nộ và tử vong uy hiếp trực diện như vậy. Thủ lĩnh
trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nếu như không có Sở Phi Dương
đang túm lấy gã, chỉ sợ gã sớm đã ngã xuống.

“Hiệp… Hiệp sĩ, băng xà cũng không có gì cổ quái, chúng ta cũng tuyệt

đối sẽ không thương tổn Bảo chủ mà băng xà đã nhận định.” Thủ lĩnh thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.