DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1417

tới bây giờ đều không để ý. Vậy mà hết lần này tới lần khác ở tại sự tình
này thì y lại để ý.

Sở Phi Dương nghĩ tới nghĩ lui, ngoài việc do y tự mình để ý, hay là y

da mặt mỏng vẫn còn thẹn thùng, thì nghĩ không ra nguyên nhân nào khác.

Kết luận như vậy nhưng cũng không dám hướng Quân Thư Ảnh chứng

thực, bằng không khẳng định y sẽ lại quay đầu hừ lạnh một tiếng. Mình hỏi
nhất định sẽ không ra kết quả gì.

Sở Phi Dương kéo tay áo xuống cho rộng ra một chút rồi đem tay hai

người hoàn toàn che lại.

“Như vậy thì tốt rồi.”

Quân Thư Ảnh tay bị giữ chặt không buông, lại nhìn thấy Sở Phi Dương

khuôn mặt cười đến độ hài lòng, cũng không tiếp tục cùng hắn cố chấp.

Lúc đầu còn muốn khuyên giải hắn một phen, bây giờ nhìn hắn bộ dạng

hắn điềm nhiên như không, căn bản là không đem những sự tình kia để ở
trong lòng. Chính bản thân mình rước lấy phiền phức, kết quả còn bị cười
cợt, Quân Thư Ảnh có chút bực dọc.

Sở Phi Dương ở dưới tay áo tay nắm càng dịu dàng tinh tế, đầu ngón tay

thon dài kia thuận theo mà nằm gọn trong lòng bàn tay hắn, móng tay được
cắt tìa, nhẹ nhàng găm vào da thịt.

Mười mấy năm qua, hắn hết lòng che chở Quân Thư Ảnh, bao bọc y

từng góc, vỗ về y từng chút. Hắn không cần phải mài nhẵn phong mang
(sắc nhọn, gai góc) y, chỉ là bao dung, bao dung vô tận, khiến y không thể
không lún sâu vào, khiến y cam tâm tình nguyện mà thu hồi nanh vuốt,
thuận theo mà ôm vào trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.