DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1493

“A Kỳ rất kén ăn, ta cũng không có biện pháp.” Thanh Lang lắc đầu thở

dài.

Sở Phi Dương nói: “Nếu Thanh huynh đã có ý tốt như vậy, chúng ta sao

có thể khước từ, tối nay nhất định đến, ta trở về trước, các vị xin cáo từ.”

Sở Phi Dương phải trở về tìm Quân Thư Ảnh, Tín Vân Thâm và Trình

Tuyết Tường cùng đi xem hai người Thạch Lệ kia, Thanh Lang cũng đang
lúc rảnh rỗi, muốn đến hậu sơn hái mấy bó hoa độc hữu (độc, duy nhất,
kiểu như ‘hàng độc’ á) mùa này nở bên vách núi Lãng Nguyệt, cấp cho Yến
Kỳ trang trí phòng. Mấy người liền mỗi người đi một ngả.

Sở Phi Dương về đến viện tử, lại không thấy Quân Thư Ảnh. Quân Thư

Ảnh từ sau khi hắn cùng với Trình Tuyết Tường rời đi cũng đã theo sau đi
ra cửa.

Vốn là muốn đi tìm Tiểu Thạch Đầu và Lân nhi, nhưng đi được nửa

đường thì phía sau một thân cây bỗng xuất hiện một bóng người ngăn cản
y: “Quân Thư Ảnh! Lại có thể ở chỗ này đụng phải ngươi.”

Người nọ thích thú chạy tới, Quân Thư Ảnh nhìn hắn, đầu lông mày khẽ

nhíu: “Yến Kỳ?”

“Ân, ta hôm nay dọn tới đây.” Yến Kỳ gật đầu lia lịa, ánh mắt đầy chân

thành.

“Ngươi không ở viện tử, lại chạy tới đây làm gì?” Quân Thư Ảnh nhìn

một chút xung quanh. Nơi này cách xa đường lớn, Sở Lân thích yên tĩnh,
đặc biệt lúc luyện công là phải tới nơi yên tĩnh. Quân Thư Ảnh muốn đi tìm
y mới đi qua nơi này. Nhưng không biết Yến Kỳ luôn luôn thích náo nhiệt
thế nào lại xuất hiện ở đây.

“Ách…” Yến Kỳ ngại ngùng hai cái, mới xấu hổ nói, “Ta… Ta lạc

đường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.