DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 151

Sở Phi Dương đứng dây, lấy gói dược trên bàn, nói: “Ta đi sắc thuốc

cho ngươi. Ngươi hãy nghỉ ngơi một chút đi.” Hắn lại nhìn cảnh tượng bừa
bãi xung quanh, bất đắc dĩ nói: “Nếu không thích nơi bừa bãi này, ngươi có
thể đến phòng ta ở bên cạnh. Còn nữa, đừng bỏ chạy. Ngươi nên biết tời
điểm này ngươi lưu lại đây là tốt nhất.”

Khi Sở Phi Dương trở về thì Quân Thư Ảnh đã ngủ say trên giường hắn.

Sở Phi Dương đặt chén dược lên bàn. Sở Phi Dương phải đi tìm lão chưởng
quầy keo kiệt, dùng lời ngon tiếng ngọt bồi tội một hồi, sau đó xuất ra một
lượng lớn ngân lượng bồi thường cho những đồ vật Quân Thư Ảnh đập hư
mới xong việc.

Vài ngày sau, Quân Thư Ảnh hoàn toàn im lặng, không cố tình gây

chuyện, cũng không bày ra trăm phương ngàn kế để chạy trốn. Sở Phi
Dương bớt lo lắng, nhưng cũng không dám thả lỏng đề phòng. Hắn hiểu
Quân Thư Ảnh là người như thế nào. Sự nhu thuận này chỉ là tạm thời, có
lẽ y đang chờ thời cơ lấy mạng hắn. Sống chung với độc xà, tốt hơn hết là
không nên lơ là.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.