DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1776

Sở Phi Dương khựng lại, muốn hắn nói như thế nào đây? Nói rằng sợ

ngươi nhìn ra Minh chủ kia đối với ngươi có ý tứ? Loại hành động tự chui
đầu vào rọ như vậy hắn nhất định không làm.

“Đâu có, ngươi nhìn ngươi xem, chỉ thích nghĩ ngợi lung tung.” Sở Phi

Dương nhéo nhéo bàn tay Quân Thư Ảnh, lại nói “Ngược lại ngươi thử nói
một chút, ngươi nghi ngờ Trình minh chủ có vấn đề gì?”

“Mỗi lần đối mặt chúng ta hắn lại trốn trốn tránh tránh, tuyệt đối là

trong lòng có chuyện gì đó mờ ám!” Quân Thư Ảnh chắc chắc nói, “Ta
thấy hắn nhất định nhắm tới Vô Cực sơn trang. Vô Cực sơn trang này
không ít béo bở, cho dù là Minh Chủ võ lâm cũng không có quyền xử trí,
ngươi tỉnh lại cho ta, không thể để người khác chiếm không tiện nghi
được!”

Sở Phi Dương nghe xong liền vui vẻ. Y thực sự nhìn không ra người ta

có tâm sự. Như vậy cũng tốt, quả thực không còn gì tốt hơn rồi!

“Thư Ảnh ngươi nói rất đúng.” Sở Phi Dương gật đầu ứng hoà, nhìn

Quân Thư Ảnh một chút, lại nói: “Thư Ảnh, ngươi có mệt hay không, nếu
khó chịu thì vẫn là nên để ta cõng ngươi đi, ngàn vạn lần không được miễn
cưỡng chính mình.”

“Cút!” Quân Thư Ảnh đẩy Sở Phi Dương ra, hừ một tiếng nói: “Ngươi

cũng quá đề cao chính mình rồi!”

Một tiếng lầm bầm trong bụng Sở Phi Dương giống như trường thảo

mọc lên, người này làm sao lại có thể khiến hắn yêu thích như vậy chứ,
ngay cả bộ dạng khó chịu này cũng khiến hắn yêu vô cùng. Sở Phi Dương
tự nhủ, khẳng định kiếp trước hắn nợ tiền Quân Thư Ảnh, mà lại còn nợ
không ít. Tốt nhất là nên nợ dài dài để cho hắn đời này trả vẫn chưa hết, đời
đời kiếp kiếp phải tiếp tục trả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.