DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 199

Sở Phi Dương vừa biết, tên Yến này chính là kẻ không có mặt Thanh

Lang thì ra uy ức hiếp kẻ khác nhưng ở trước mặt Thanh Lang lại như một
con thỏ nhát cáy chỉ biết run lẩy bẩy. Lần đầu tiên nhìn rõ y, Sở Phi Dương
cũng không khỏi kinh ngạc trước vẻ đẹp của y. Hơn nửa đời hành tẩu giang
hồ, hắn đã từng gặp qua vô số người tuyệt diễm phong lưu, nhưng luận về
diện mạo, không ai có thể sánh được với nam nhân kiều mị này. Đáng tiếc
là, y tính tình độc ác lại ngu ngốc, có thể nói chỉ là một cái túi da không
hơn không kém. Không biết Thanh Lang mê luyến hắn ở điểm gì.

“Vậy Giáo chủ vẫn có lá gan lưu chúng ta lại? Chỉ sợ sau này Quân Thư

Ảnh hồi phục thì việc đầu tiên y làm sẽ là giết ngươi để đoạt lại ngôi vị
Giáo chủ.”

Đây cũng chính là điều Sở Phi Dương thấy khó hiểu nhất. Trước khi

Quân Thư Ảnh lên ngôi giáo chủ thì toàn bộ Thiên Nhất giáo luôn chịu
cảnh tinh phong huyết vũ, không ngày nào được an bình, lẽ ra Thanh Lang
cùng Quân Thư Ảnh phải là địch nhân mới đúng, nhưng hiện giờ xem ra
Thanh Lang không có cừu hận gì với Quân Thư Ảnh cả.

“Từ trước tới nay ta chưa từng xem y là địch nhân, đó là do y luôn nghĩ

cả thế giới là kẻ thù của mình.” Thanh Lang cười cười. “Ai… cũng không
còn cách nào khác.”

Sở Phi Dương khẽ cười, không nêu ý kiến gì.

Sáng hôm sau, Sở Phi Dương bị tiếng người ồn ào ngoài viện đánh thức.

Hắn ra xem thì thấy Thiên Nhất giáo vốn luôn tĩnh lặng giờ náo nhiệt lạ
thường, nhưng không giống như là có địch nhân đến xâm phạm.

Sở Phi Dương thuận tay giữ một tên giáo chung lại hỏi chuyện, người

nọ liền trả lời: “Miêu Cương Chung Vương đến, còn gióng trống khua
chiêng để tỏ rõ mình là yếu nhân(*)”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.