DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 222

Quân Thư Ảnh nhận lấy, nhìn nhìn. Y im lặng một lát rồi trầm thanh

nói: “Ba ngày. Nhiều nhất là ba ngày. Nếu sau ba ngày không có tin tức gì
của ngươi, ta sẽ không chờ đợi nữa.”

Sở Phi Dương khép mi trầm ngâm một lát rồi bất đắc dĩ gật đầu. Hắn lại

nói: “Nhưng ba ngày nay ngươi phải ngoan ngoan mà ở đây. Thanh Phong
Kiếm phái từ trước đến nay rất nhiều người lui tới, xung quanh đều là nhân
sĩ võ lâm Trung Nguyên. Ngươi không cần phải gây chuyện phiền
phức.”Quân Thư Ảnh cười lạnh nói: “Ta sẽ cư xử đúng mực.”

Sở Phi Dương đương nhiên không thể tin Quân Thư Ảnh sẽ cư xử đúng

mực, bất quá bây giờ hắn cũng không còn biện pháp nào khác. Sở Phi
Dương cất bước ra khỏi cửa phòng rồi vẫn không yên tâm xoay ngươi lại.
Quân Thư Ảnh nhíu mày hỏi: “Ngươi còn muốn gì nữa?”

Sở Phi Dương lặng im một chút rồi nói: “Quân Thư Ảnh, lúc trước ta

tha mạng cho ngươi, còn cứu mạng ngươi, là do ngươi chưa phạm phải lỗi
lầm gì to lớn. Ngươi hiện giờ hãy tự lo liệu cho tốt.”

Quân Thư Ảnh nghe vậy sửng sốt một lúc, trong lòng y thấy tức giận

nhưng trên mặt chỉ hiện ra nụ cười lạnh, nói: “Vậy, nếu ta giết người ở lãnh
địa của Sở đại hiệp ngươi, ngươi sẽ xử trí ta như thế nào? Giết ta?!”

Sở Phi Dương trầm thanh nói: “Hiện giờ ngươi có chuyện cầu ta. Ngươi

ngoan ngoãn, ta sẽ giúp ngươi tìm người. Ngươi nếu sinh sự, ta lập tức
mang ngươi rời xa nơi này để ngươi không thể tìm được người cần tìm
nữa.”

“Ngươi dám uy hiếp ta?!” Quân Thư Ảnh cao giọng thể hiện sự căm tức

oán hận Sở Phi Dương, nhưng ánh mắt Sở Phi Dương vẫn không dao động
chút nào. Sau một lúc lâu Quân Thư Ảnh mới gượng cười, nghiến răng nói:
“Sở đại hiệp quá lo lắng. Ta đã nói ba ngày, chắc chắn sẽ kiên nhẫn chờ đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.