DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 458

Một gương mặt ôn nhu tuấn tú hiện ra trước Quân Thư Ảnh.

Hai người vẫn tiếp tục không nói không rằng một lúc lâu, Sở Phi Dương

cuối cùng vừa cười vừa lên tiếng trước. ”Sao thế? Chẳng lẽ ta quá anh tuấn
khiến Quân giáo chủ ngắm đến mê mẩn?”

Sắc mặt Quân Thư Ảnh vốn đã không hề tươi tắn, nghe câu đùa giỡn

này của Sở Phi Dương, lại càng thêm sa sầm. Sở Phi Dương thở dài, gãi gãi
mũi, đoạn thấy vết thương trên vai y vẫn tiếp tục rỉ máu, liền nhanh tay
điểm huyệt cầm máu, bôi thuốc trị thương.

Quân Thư Ảnh đứng yên mặc cho hắn xử lý vết thương.

Xong xuôi, Sở Phi Dương phân trần: “Căn bản ta không hề định giả chết

lừa ngươi. Sự tình ngày hôm ấy quả thật là bất đắc dĩ, ta không muốn vào
cảnh đối đầu sống chết với sư phụ. Dưới vách núi đó vốn ẩn cơ quan do
một vị sư phụ khác của ta thiết kế, chính là chủ nhân tiểu ốc chúng ta từng
trú ngụ. Ta đã tính sau khi leo lên sẽ lập tức cùng ngươi rời đi, chờ khi sư
phụ nguôi ngoai chậm rãi khuyên nhủ người. Nhưng không ngờ rằng…”,
Sở Phi Dương ngừng lời, cau mày than. “…không ngờ rằng dưới đáy vực
lại đắc tội một nhân vật không nên đắc tội, làm trì hoãn mất mấy tháng trời.
Để thoát được nhân vật ấy, bắt buộc phải thực hiện hạ sách, rốt cuộc đã
khiến sư phụ thương tâm. Thật áy náy.”

Quân Thư Ảnh nghe xong, có vẻ không chú ý việc Sở Phi Dương giả

chết, ngược lại lại hết sức để bụng tới những lời phía sau, sắc mặt từ từ trở
nên âm trầm khắc nghiệt.

Quân Thư Ảnh vừa định mở miệng, Sở Phi Dương đã nói tiếp: “Còn

khiến ngươi… lo lắng, ta thực rất đau lòng…” Vừa nói vừa tiến tới một
bước. Quân Thư Ảnh nhanh chóng lùi một bước, vừa ngẩng lên lại đối diện
đôi mắt ý vị thâm trường, ẩn ẩn nét cười của Sở Phi Dương. Thái độ hắn
như vậy làm trong lòng Quân Thư Ảnh càng thêm tức giận, mà lại không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.