DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 483

Sở Phi Dương lắc đầu than thở: ” Tiểu Thạch Đầu của chúng ta lớn lên

chắn chắn làm lên đại sự, sao có thể tuỳ tiện gọi như thế. Chọn tên. Học
vấn của ngươi so với ta tốt hơn, ngươi tới đặt một cái đi.”

” Ngươi đặt.” Quân Thư Ảnh không kiên nhẫn lên tiếng.

” Đừng… này đúng là làm khó ta.” Sở Phi Dương cau mày trầm tư suy

nghĩ, ” Dương Thư?! Phi Ảnh!….”

Quân Thư Ảnh mở mắt nhìn về phía hắn, đôi mắt sáng như sao mang

theo chút đùa cợt và kinh ngạc: ” Ngươi định gọi như vậy? Ngươi có phải
hay không rất sợ người khác không biết đây là nhi tử của ai với ai?!”

Sở Phi Dương ngượng ngùng cười cười nói: ” Không có, ngươi suy nghĩ

nhiều quá. Hay là vẫn gọi là Tiểu Thạch Đầu đi, đơn giản lại dễ nhớ.”

Sở Phi Dương nói xong lại nhìn, vừa nhìn xuống toàn thân đã đổ mồ hôi

lạnh, một đầu bố thằng ( dây vải) vẫn cột chặt trên cây, nhưng một đầu
trống rỗng, còn bóng dáng Tiểu Thạch Đầu đâu?!

………..

Hai người cuống cuồng tay chân mà chạy đi tìm, rốt cục ở bên ngoài

góc tường tìm được Tiểu Thạch Đầu đang cuộn thành một cục đất. ( trong
QT ghi là tiểu thổ dân >>> ta thấy ngày xưa thì làm gì có khái niệm thổ dân
nên chém thành cục đất lun)

Quân Thư Ảnh đem hài tử ôm chặt vào lồng ngực, sợ đến hoảng hồn

còn chưa bình tĩnh lại.

Sở Phi Dương cười nói: ” Nó tự mình cởi ra nút thắt đó. Tiểu tử này

thực thông minh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.