trấn an.
” Người đừng mong lừa gạt cho qua.” Quân Thư Ảnh cả giận ” Từ sau
khi trở về hành động của ngươi rất kỳ quái. Nếu không phải bộ da mặt này
dày đến mức hiếm có ‘ độc nhất vô nhị’ , thì ta thật sự hoài nghi ngươi có
phải Sở Phi Dương kia hay không.”
Sở Phi Dương nhếch nhếch khoé miệng ” Lại suy nghĩ nhiều rồi.” Nói
xong đưa tay ôm lấy Quân Thư Ảnh, bàn tay đặt trên cái bụng hơi lộ ra của
y, cười nhẹ ” Đều là do vật nhỏ này ảnh hưởng. Ngươi nên thả lỏng tâm
tình, chờ sau khi sinh hạ, người sẽ biết chưa có gì thay đổi, ngươi chỉ là…
mẫn cảm thời kỳ thai nghén thôi.”
” Cút!” Quân Thư Ảnh chán ghét đẩy Sở Phi Dương ra. Y muốn đem
mọi chuyện nói cho rõ ràng, nhưng Sở Phi Dương không bao giờ chịu cư
xử nghiêm túc. Điều này làm y khó có thể bình tâm tĩnh khí.
Tiểu Thạch Đầu đang tự mình chơi đùa trên chiếc chiếu, bị hai người ồn
ào làm cho kinh động, mạnh mẽ ngẩng đầu lên nhìn qua bên này, nghi hoặc
kêu lên ” A?”
Sở Phi Dương cười cười, đang muốn đi qua, lại thấy Tiểu Thạch Đầu
khó khăn nhổm người dậy, trong tay vẫn xách món đồ chơi, hơi run rẩy đi
qua, ngay lập tức… ngã vào lòng Quân Thư Ảnh, giãy dụa muốn được bế.
Quân Thư Ảnh ôm thân thể bé nhỏ mập mạp của nhi tử lên. Tiểu Thạch
Đầu tựa vào trong lòng y, kêu lên thoả mãn, tiếp tục nghịch ngợm món đồ
chơi trong tay, cái miệng hơi mở ra đã lại muốn chảy nước miếng.
Sở Phi Dương nhìn một loạt hành động của tiểu nhi tử, lắc đầu lên tiếng
” Tiểu tử này cũng quá lanh lợi.Nhỏ như vậy đã biết khoe mẽ rồi.”
Quân Thư Ảnh chỉ lãnh đạm nhìn hắn một cái, cũng không có phản ứng.
Sở Phi Dương lừa gạt khiến lòng y tràn đầy lửa giận, nếu đã không thể hỏi