Quân Thư Ảnh một lát sau mới để ý, Sở Phi Dương vẫn kiên trì chờ đợi.
” Ngươi còn có bao nhiêu đệ nhất mỹ nhân đệ nhất danh kỹ hồng nhan
tri kỷ?”
Sở Phi Dương sờ sờ mũi, ngượng ngùng cười nói ” Đã không có, đã
không có.” Thiên hạ vốn cũng không có mấy người là đệ nhất mỹ nhân đệ
nhất danh kỹ, nếu như cái khác…
Ai! người nào mà không có một thời niên thiếu trẻ tuổi lông bông cơ
chứ?!
Quân Thư Ảnh nhìn hắn một cái, lại hỏi ” Ngươi cùng Hắc Phong lúc
nào thì đổi trở về?”
Sở Phi Dương cầm tay hắn, cười nói ” Ngươi là đang lo lắng cái gì?”
thấy Quân Thư Ảnh không hài lòng nhìn hắn, Sở Phi Dương vội đáp ” Rất
sớm. Ngươi đại khái căn bản chưa từng gặp qua hắn.”
Quân Thư Ảnh nhớ tới dị trạng của Sở Phi Dương lúc mới trở về từ
Chân Thuỷ Môn, y nhăn mày nói ” Không ta đã gặp qua.”
” Ngươi gặp qua?! Ngươi lúc nào gặp qua?!”
Quân Thư Ảnh không để ý tới vấn đề của hắn, lại hỏi ” Loại sự tình này
vì cái gì phải dấu giếm ta?”
” Kỳ thực là Hắc Phong khẩn cẩu ta vì hắn giữ bí mật. Hắn muốn tiếp
cận Chân Thuỷ Môn Chủ ………”
” Cho nên cần khuôn mặt của Sở đại hiệp ngươi?! Ngươi thật đúng là
người gặp người thích a.” Quân Thư Ảnh lên tiếng giễu cợt.
” Đúng vậy đúng vậy.” Sở Phi Dương cười cười tiến đến gần, ” Vì vậy
người cần phải hảo hảo trông coi ta, không cho người khác đoạt mất…”