DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 584

xuống, nhìn thấy phía đối diện- vị kia đang cầm trà hắn pha, bí tịch hắn
viết, xiêm y hắn mua, ngồi trên ghế tựa được hắn lau sạch bóng, nam nhân
vẻ mặt lạnh lùng.

” Sở đại hiệp hà cớ gì nói như vậy?” Sở đại hiệp anh danh lan xa, uy thế

hiển hách, phóng nhãn khắp thiên hạ không có người sánh bằng. Tại hạ
vắng vẻ vô danh chỉ là phàm phu tục tử, nào dám cùng Sở đại hiệp tranh
giành hơn thua?” Quân Thư Ảnh đau buồn xót xa trả lời, khiến cho Sở Phi
Dương tức giận đến nổi gân xanh.

” Không phải chỉ là đoạt mất nổi bật của ngươi sao. Ta cũng không phải

cố ý. Ngươi nói xem ngươi cùng ta gây chuyện cũng vài ngày, thật sự khiến
người ta không thể không lo.” Sở Phi Dương lắc đầu nói.

‘ Khấu’ một tiếng, tách trà trong tay Quân Thư Ảnh đập xuống bàn,

thanh âm lạnh lùng ” Ngươi đi ra ngoài, ta không muốn nhìn đến ngươi .”

” Ai, đừng nóng giận.” Sở Phi Dương vội vã bồi cười ” Ngày sau còn

dài. Nếu ngươi thực sự có tâm muốn hành hiệp trượng nghĩa, ta có thể
mang ngươi …….”

” Ngươi đi ra ngoài, ta không muốn nhìn thấy ngươi!” Quân Thư Ảnh

cao giọng.

” Ngươi!” Sở Phi Dương cũng không phải không còn cách nào khác,

nhưng nghĩ đến cho tới bây giờ hắn lúc nào cũng an tiền mã hậu hầu hạ đến
chu chu đáo đáo, chỉ lo y có chỗ nào không thoải mái hay chịu uỷ khuất,
kết quả hảo tâm bị coi như lòng lang dạ thú, người ta đã không cảm kích
còn dẫm nát dưới chân nghiền nghiền vài cái, cơn tức đột nhiên bốc lên.

” Tốt lắm! Là ta xen vào việc của người khác. Ta thật sự đã quên phân

lượng của công danh lợi lộc trong lòng ngươi. Về sau Quân công tử thích
thế nào thì thế ấy, tại hạ không phụng bồi.”Sở Phi Dương hừ lạnh một
tiếng, nhấc chân đi ra ngoài cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.