DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 627

Không biết là thiếu chủ của môn phải nào đi theo bậc trưởng bối đến

đây làm khách bước ra khỏi đám đông, đi tới bên người Sở Phi Dương, so
với Sở Phi Dương cao hơn một cái đầu người khiến cho hắn cảm thấy mình
rất có uy nghi.

Thiếu niên ngại ngùng mà ‘ Khụ’ một tiếng, hướng Sở Phi Dương nói: ”

Tiểu sư đệ, ngươi đứng ở chỗ này không cảm thấy buồn chán sao, ca ca
mang ngươi đi chơi a.”Sở Phi Dương lúc này đã theo Mục Giang Bạch tập
võ mấy năm, niên kỷ tuy nhỏ nhưng nội công tu vi đã thập phần thâm hậu,
chỉ là hắn trời sinh thích giúp đỡ mọi người, thấy thiếu niên trước mặt cũng
không có ác ý, Sở Phi Dương đương nhiên cũng không làm hắn mất mặt.

” Cảm tạ đại ca ca, chỉ là ta muốn chiếu cố tiểu sư đệ, không tiện bỏ đi.”

Tiểu Phi Dương lễ phép mà chắp tay từ chối.

Thiếu niên nhìn hài tử khả ái trước mắt đang làm bộ nghiêm trang lão

thành, càng cảm thấy phi thường yêu thích, tay ngứa ngứa thật muốn niết
khuôn mặt non mềm của hắn.

Đang rục rịch còn chưa kịp hạ thủ thì, đột nhiên nghe được thanh âm

đồng trĩ hét lớn :” ngột tiểu tặc kia, ngươi dám khi dễ sư huynh của ta, xem
thần công của ta đây.”

Thiếu niên theo tiếng hô quay đầu lại, thì thấy một thân ảnh nho nhỏ uy

vũ sinh phong vọt tới, dưới ánh mắt còn đang nghi hoặc của hắn ôm lấy tay
hắn, mở miệng cắn một ngụm xuống dưới.

Thiếu niên tốt xấu gì cũng hơn bọn họ vài tuổi, chăm chỉ tập võ cũng có

chút công phu, gân cốt cường kiện, Tiểu Vân Thâm lại cắn một ngụm ở
xương cổ tay người ta, chính là răng sữa.

” Oa_________” Tiểu công tử Thanh Phong kiếm phái ngay tại chỗ ôm

tay người ta, phía trên còn có dấu răng cùng nước bọt của hắn, làm trò
trước mặt đông đảo chưởng môn các phái, khóc đến ‘ kinh thiên động địa’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.