DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 669

không phải sao? Đã là nhà, thì phải là luôn thanh thanh tĩnh tĩnh, không
người quấy rầy mới tốt.”

Quân Thư Ảnh đẩy cái đầu của Sở Phi Dương đang tác loạn ở cổ y ra,

lại nói: “Ý tưởng rất hay, thế nhưng chỉ sợ, cây đại thụ Thanh Phong Kiếm
Phái này bảo vệ chỉ là ngươi, không phải ta. Ta thấy bọn họ hận không thể
chính tay đâm chết ma giáo yêu nhân ta đây mới tốt, làm sao lại muốn giúp
ta.”

“Ngươi thực sự không hiểu sư phụ ta rồi.” Sở Phi Dương bất đắc dĩ thở

dài: “Hiện giờ ông ấy cũng coi như ngầm thừa nhận, chỉ cần ngươi một
ngày còn là người của Sở Phi Dương ta, ông ấy cho dù có không vừa mắt,
cũng tuyệt đối không cho ngoại nhân động vào một sợi lông của ngươi.”

“Nga?! Nếu quả thực như thế, ta đây hẳn là đối với sự coi trọng của Sở

đại hiệp ngươi cảm động đến rơi nước mắt.”

Quân Thư Ảnh nhíu nhíu khóe miệng cười nói.

“Cảm động đến rơi nước mắt thật không cần.” Sở Phi Dương thở dài,

bàn tay đặt trên vai Quân Thư Ảnh vỗ vỗ rồi lại nắm chặt bờ vai y, “Không
bằng hiện tại ngươi… gọi ta là…”

Thấy Quân Thư Ảnh mắt lạnh liếc lại đây, Sở Phi Dương cười cười, vội

hỏi: “Cái gì cũng không cần kêu, ngươi tới đặt tên cho thư phòng đi.”

Quân Thư Ảnh quả thực quay đầu lại, ngẩng mặt nhìn tòa kiến trúc trên

núi, trầm ngâm một lát nói: “Thiên Nhất Đường đi”

“Nghĩ cũng đừng nghĩ đến.” Sở Phi Dương quả quyết cự tuyệt.

“Thiên Nhất Thảo Đường…”Quân Thư Ảnh lại nói thầm.

“Có khác nhau sao?!” Sở Phi Dương oán hận nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.