DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 718

Sở Vân Phi có chút khó xử nhíu mày, suy nghĩ một lát nói: “Đệ thấy hay

là nên đi cùng với các huynh. Tuy rằng đệ cũng không biết Thiên Sơn bọn
đệ có cái gì giấu trong bảo khố đồ, có điều nếu tên khất cái này đã luôn
miệng nói là vật ở trong thanh kiếm, đệ đương nhiên muốn tìm hiểu rõ
ràng.”

Giang Tam nghe xong cười nhạo một tiếng: “Yêu, lúc chưa thấy được

thứ này thì một mực chắc chắn không có, sao sau khi thấy lại hoài nghi
cùng Thiên Sơn ngươi có quan hệ? Ta có thể nói cho ngươi, hiện tại thứ
này là của ta, với phái Thiên Sơn ngươi một chút liên quan đều không có.
Mặc kệ tìm được bảo vật gì, các ngươi một cái lông gà cũng đừng mong
nghĩ đến.”

“Ngươi cửu lưu tiểu nhân, nghĩ mọi người đều tham tài giống

ngươisao?”

“Ngươi không tham tài, ngươi không tham tài thì không cần đi theo!”

Giang Tam trợn tròn mắt, mảy may không cho.

“Ta đương nhiên muốn đi, nhưng ta không phải vì tiền tài bảo vật…” Sở

Vân Phi đỏ bừng mặt giải thích.

“Nói đi nói lại, còn không phải luyến tiếc không muốn đi. Cũng đúng a,

bản đồ cũ kỹ như vậy, không biết giấu hi thế trân bảo gì nga.” Giang Tam
đem bản đồ nhét vào lồng ngực, vẻ mặt hèn mọn hướng Sở Vân Phi nói.

“Ngươi! Ta đã nói không phải vì số tài bảo này, Sở Vân Phi tức giận,

“Mặc kệ là như thế nào, việc này cùng phái Thiên Sơn có quan hệ, ta thân
là đại đệ tử phái Thiên Sơn, đương nhiên muốn đi tìm hiểu cho rõ ràng.”

“Nói còn hay hơn hát.” Giang Tam khinh thường ngoáy ngoáy lỗ tai.

“Muốn đi thì cứ đi, ta sẽ không ngăn cản ngươi, nhưng mà đến một xác
chết cũng đừng mong ta cho ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.