DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 8

Thọ nhìn thấy Sở Phi Dương liền phấn khởi, cười to bắt đầu trêu chọc hắn.
Tín Bạch ở bên cạnh đưa ánh mắt bất đắc dĩ hướng Sở Phi Dương: “Hắn cứ
nói có việc muốn cùng ngươi gặp mặt đàm luận, người khác hỏi sao cũng
nhất định không nói. Ngươi hỏi đi.”

Sở Phi Dương lơ đễnh trêu chọc, cười hỏi: “Không biết Viên minh chủ

tìm vãn bối cấp bách như thế là có vệc gì cần phân phó?”

Gương mặt Viên Khang Thọ lộ vẻ bất mãn: “Ngươi, đứa nhỏ này luôn

như thế. Chẳng lẽ không biết nói quá mức lẽ phép cũng là một cách gây bất
hòa sao? Ở Mai gia trang kia cùng những kẻ dối trá qua lại lâu như vậy
cũng không học được đểm nhu thuận, sau này sao thỏa niềm vui cho nữ
tử?”

“Hì hì, Viên bá bá, việc này cũng không cần ngài phiền não lo lắng. Đại

sư huynh ta mị lực lớn như vậy, đâu thiếu nữ nhân yêu thương nhớ nhung
hắn. Huynh ấy không cần phải lấy lòng ai nha” Thiếu niên vào cùng Sở Phi
Dương nói.

Tín Bạch trừng mắt về hướng hắn: “Vân Thâm, bắt ngươi luyện võ

ngươi lại muốn đi nghênh đại sư huynh của ngươi, mất cả nửa ngày. Hiện
tại sư huynh của ngươi cũng tới rồi, lập tức đi luyện công cho ta.”

“Vâng.” Thiếu niên rầu rĩ, lén lút hẹn Sở Phi Dương buổi tối đến ôn

luyện cùng hắn rồi quay đầu ra ngoài.

“Tốt lắm. Ngươi không phải nói sự tình cấp bách sao?! Bớt sàm ngôn

đi, mau nói chính sự.” Tín Bạch chuyển hướng nói với Viên Khang Thọ.

Viên Khang Thọ vuốt vuốt chòm râu bạc trắng: “Các ngươi đã nghe nói

qua thảm án diệt môn của Tống gia ở Giang Nam cách đây không lâu rồi
chứ?”Tín Bạch cùng Sở Phi Dương liếc mắt nhìn nhau. Sở Phi Dương nói:
“Khi đó vãn bối còn ở Mai gia, nghe cũng không rõ ràng. Nghe nói đã bị
quan phủ bỏ qua vì không có nguyên cáo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.