DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 9

“Không tồi. Đây hiển nhiên là do ân oán giang hồ. Quan phủ không

muốn tham gia vào việc trong chốn giang hồ, tự nhiên thêm một chuyện
không bằng bớt một chuyện. Cho dù có điều tra thì người trong Tống gia đã
sớm không dính vào chuyện giang hồ, từ trước cũng không có cừu gia thâm
thù đại hận. Giang hồ to lớn, hung thủ kia cũng thật không thể nào tra ra.
Nhưng mấy ngày trước ta lại có tin tức rằng Tống gia gần hai năm nay có
qua lại với bọn tà môn ngoại đạo Thiên Nhất giáo.”

“Thiên Nhất giáo?!” Bọn họ không phải luôn hoạt động tại quan ngoại

hay sao? Nghe nói môn giáo đều là người tàn nhẫn, Tống gia sao lại quan
hệ cùng bọn họ?”

“Chỉ sợ tà giáo này có ý đồ xấu đối với võ lâm Trung Nguyên. Ta gọi

ngươi về chính là để bàn luận về vấn đề này. Ta hy vọng ngươi điều ra rõ
chuyện này. Mặc kệ bọn chúng có ý đồ gì cũng phải ngăn cản. Nếu có thể
nhân cơ hội này diệt trừ tà giáo trừ họa cho võ lâm Trung Nguyên, ngươi sẽ
lập được công lớn.”

Sở Phi Dương khẽ cười nói: “Đa tạ Viên minh chủ nâng đỡ. Đối với

việc liên quan đến an nguy võ lâm, vãn bối tự nhiên sẽ tận tâm tận lực.”

Viên Khang Thọ cười ha ha nói: “Được, hảo tiểu tử, ta sẽ chiếu cố

ngươi. Đại hội võ lâm sang năm, chức vụ minh chủ đã có thể chờ ngươi tới
tiếp nhận. Đừng làm ta thất vọng a.”

Tín Bạch vuốt râu cười đến không thể dừng, tên đại đệ tử này luôn

khiến lão tự hào. Sở Phi Dương vẫn lãnh đạm cười cảm tạ Viên Khang Thọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.