DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 854

lên, không rõ là tư vị gì.

Sở Phi Dương kéo cổ tay Quân Thư Ảnh, đi vào sâu trong phòng. Vừa

đi vừa nhìn bộ dáng Quân Thư Ảnh phía sau cúi đầu chẳng nói câu nào,
khẽ cười nói: “Ngươi a, vẻ mặt hung ác đuổi người đi chính là ngươi. Ta
muốn đi thật, ủy khuất cũng chính là ngươi. Sách, thật khó hầu hạ.”

Sở Phi Dương nói xong quả nhiên trúng phải ánh mắt sắc như dao của

Quân Thư Ảnh, bàn tay đang nắm kia cũng không nề nếp nữa, mới lại giải
thích nói: “Chúng ta vào bên trong nói, nói ngoài này bị ngoại nhân nghe
được cũng không hay.”

“Ngươi chỗ nào là ngọai nhân, không phải ngươi vô cùng thân thiết với

Mai gia sao.” Quân Thư Ảnh lạnh lùng đáp.

Sở Phi Dương đưa Quân Thư Ảnh vào phòng trong, lại rót chén trà

nóng đặt vào trong tay Quân Thư Ảnh, cười nói: “Có thân thiết đến đâu
chăng nữa cũng chỉ là bề ngoài, ngoại nhân chính là ngoại nhân.”

Quân Thư Ảnh hai tay đang cầm chén trà, hừ lạnh một tiếng, từ chối

cho ý kiến.

“Ta vốn định giúp Mai lão gia giải quyết tên hồ ly Diêu Vân Hải kia, để

Mai cô nương sớm thoát khỏi tên gian tà này.” Sở Phi Dương ngồi trên ghế
lôi kéo áo, than nhẹ một tiếng lại nói. “Hiện tại nghĩ lại, đích thật là có chút
xen vào việc của người khác. Nói cho cùng, người ta là nhạc phụ cùng phu
thê, là người một nhà, bọn họ rốt nếu có ân oán tình cừu gì, há lại để ngoại
nhân chúng ta xen vào.”

“Vậy rốt cuộc ngươi định tính như thế nào?” Quân Thư Ảnh không kiên

nhẫn nghe Sở Phi Dương cảm khái, nói thẳng luôn: “Ngươi nếu còn tiếp
tục theo chân bọn họ, thứ ta không phụng bồi. Hơn nữa ngươi muốn giết
Diêu Vân Hải, chẳng nhẽ để Mai Hân Nhược thủ tiết sao? Lúc đó người ta
không chắc sẽ cảm kích ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.