DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 955

Giang Tam ngửa rồi lại cúi đầu suy nghĩ, chợt tự giễu mà cười: “Thì ra

đã lâu như vậy, ta đều đã không nhớ rõ mình là ai.”

“Sở đại ca, đừng cùng gã đá chọi đấu, võ công của gã rất cao, chúng ta

bị lừa hết rồi. Các huynh nhanh đi đi, đừng lo cho muội.” Phinh Đình bị
Giang Tam lôi kéo, ai thiết nói.

“Cô yên tâm Sở đại ca của cô sao có thể bỏmột tiểu mĩ nhân như ngươi

ở lại, còn mình thì chạy trốn a?!” Giang Tam cười hắc hắc, lại hướng Quân
Thư Ảnh nói: “Quân công tử a Quân công tử, ngươi nói ngươi mưu cầu
chính là cái gì nha?! Ngươi buông tha cho hết thảy vinh hoa phú quý,
buông tha cho hết thảy danh lợi địa vị, uỷ khuất cầu toàn theo sát Sở đại
hiệp. Hắn thì sao, mỹ danh,mỹ nữ, thứ nào hắn thiếu?! Sở đại hiệp thật là
có phúc khí, giang hồ danh lợi ngươi muốn, tiểu mỹ nhân hôm nay ngươi
cũng muốn, còn có một tiền ma giáo giáo chủ cam tâm tình nguyện như nữ
tử hầu hạ ngươi. Ta thật sự là cảm thấy không đáng cho ngươi a Quân đại
giáo chủ!”

Sở Phi Dương nhìn Quân Thư Ảnh, thấy y cúi thấp đầu, bộ dáng có chút

đăm chiêu.

Giang Tam đương nhiên cũng thấy được, gã dào dạt đắc ý tiếp tục nói:

“Đúng vậy Quân đại giáo chủ ngươi cẩn thận nghĩ lại đi, ngươi từ bỏ hết
thảy rốt cuộc có đáng giá hay không?!”

Gã vừa dứt lời, chỉ nghe sưu vài tiếng xé gió sắc nhọn ập đến. Giang

Tam sắc mặt run run, tay áo vung lên,một đoạn chân khí ngưng tụ thành
vách tường vô hình che trở phía trước gã, ba chiếc ngân châm sắc nhọn
thẳng tắp phi về phía gã.

“Ta chỉ đang nghĩ xem, rốt cuộc nên dùng loại ám khí nào để khâu cái

miệng ngươi lại mà thôi.” Quân Thư Ảnh vung ống tay áo, khinh miệt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.